一朵花∶萌蘖而出空气喃喃自语秀木长风,驻足云间群山关闭,日月运行变得次要的表达穿过滴水的屋檐掀起山丘上一只古老的坛子发现坛子下面已被双手扶正的空间在活动∶犹如生命本身占有形体又将形体脱离静悄悄消失进白昼固守的光天化日yī duŏ huā∶méng niè ér chū kōng qì nán nán zì yŭ xiù mù cháng fēng,zhù zú yún jiān qún shān guān bì,rì yuè yùn xíng biàn dé cì yào de biăo dá chuān guò dī shuĭ de wū yán xiān qĭ shān qiū shàng yī zhī gŭ lăo de tán zĭ fà xiàn tán zĭ xià miàn yĭ bèi shuāng shŏu fú zhèng de kōng jiān zài huó dòng∶yóu rú shēng mìng bĕn shēn zhān yŏu xíng tĭ yòu jiāng xíng tĭ tuō lí jìng [qiăo,qiāo] [qiăo,qiāo] xiāo shī jìn bái zhòu gù shŏu de guāng tiān huà rì