查看拼音

我的一生在黑夜中熬尽

向北的灵山 在遥远闪耀让我以为是冬天剩下的亿万吨积雪压在连绵的屋顶一个守夜人走在天边戴着银制的面具他的皎洁让黑暗上升得更高守夜人披一件大氅云朵的质地 缓慢的脚步走得比光阴更快我常常梦见他∶当夜色降临道路都是从大海开始的以梦为马,周围荡漾无限的蔚蓝是否有这样的经历?xiàng bĕi de líng shān zài yáo yuăn shăn yào ràng wŏ yĭ wèi shì dōng tiān shèng xià de yì wàn dūn jī xuĕ yā zài lián mián de wū dĭng yī gè shŏu yè rén zŏu zài tiān biān dài zhe yín zhì de miàn jù tā de jiăo jié ràng hēi àn shàng shēng dé gèng gāo shŏu yè rén pī yī jiàn dà chăng yún duŏ de zhì dì huăn màn de jiăo bù zŏu dé bĭ guāng yīn gèng kuài wŏ cháng cháng mèng jiàn tā∶dāng yè sè [jiàng,xiáng] lín dào lù dōu shì cóng dà hăi kāi shĭ de yĭ mèng wèi mă,zhōu wéi dàng yàng wú xiàn de wèi lán shì [fŏu,pĭ] yŏu zhè yàng de jīng lì?

当向下的光和向上的黑在虚无的高度不期而遇我能否说出?dāng xiàng xià de guāng hé xiàng shàng de hēi zài xū wú de gāo dù bù qī ér yù wŏ néng [fŏu,pĭ] shuō chū?

说出内心的景象∶半明半暗的脸悬一滴清泪。shuō chū nèi xīn de jĭng xiàng∶bàn míng bàn àn de liăn xuán yī dī qīng lèi。

那是大海天空没有悬挂道路,我的一生也不比泪滴更辽阔。nà shì dà hăi tiān kǒng mò yŏu xuán guà dào lù,wŏ de yī shēng yĕ bù bĭ lèi dī gèng liáo kuò。

向北的灵山满天的纯银在碰响在辉映守夜人则看见大地四处一片黑暗而我们仰望长天,他向黎明奔赴2。xiàng bĕi de líng shān măn tiān de chún yín zài pèng xiăng zài huī yìng shŏu yè rén zé kàn jiàn dà dì sì chù yī piàn hēi àn ér wŏ [men,mén] yăng wàng cháng tiān,tā xiàng lí míng bēn fù2。

内心的秩序楼下的邻居是个盲人,我熟悉他的生活当睡眠套住了城楼,他开始收拾鱼的尸体,半块烂掉的西瓜,擦脏的手帕把杂乱不堪的生活一一整理“亲爱的瞎子,把电视打开,我想看看那个好人是不是被活埋了。nèi xīn de zhì xù lóu xià de lín jū shì gè máng rén,wŏ shú xī tā de shēng huó dāng shuì mián tào zhù le chéng lóu,tā kāi shĭ shōu shí yú de shī tĭ,bàn kuài làn diào de xī guā,cā [zàng,zāng] de shŏu pà bă zá luàn bù kān de shēng huó yī yī zhĕng lĭ“qīn ài de xiā zĭ,bă diàn shì [dă,dá] kāi,wŏ xiăng kàn kàn nà gè hăo rén shì bù shì bèi huó [mái,mán] le。

“这是一个梦呓“人的结局不是死,而是没有光”盲人说,“我想知道声音的颜色。“zhè shì yī gè mèng yì“rén de jiē jú bù shì sĭ,ér shì mò yŏu guāng”máng rén shuō,“wŏ xiăng zhī dào shēng yīn de yán sè。

”“嗷。”“áo。

秘密,这是一切的理由。mì mì,zhè shì yī qiē de lĭ yóu。

”他手中的铁锤,当。”tā shŏu zhōng de tiĕ chuí,dāng。

当。dāng。

当。dāng。

把钉锲进腿里作为一把座椅,必须要承受重量爆裂的声音在他四周回响“真让人不得安宁”一个人在埋怨他刚从千里之外的梦中回来,汗水涔涔“一个瞎子,隐身在我们的反面是件恐怖的事”干完活,盲人走下楼道黑瘦,些微的驼,四肢长满蘑菇悄无声息。bă [dīng,dìng] qiè jìn tuĭ lĭ zuò wèi yī bă zuò [yĭ,yī],bì xū yào chéng shòu [zhòng,chóng] liáng bào liè de shēng yīn zài tā sì zhōu huí xiăng“zhēn ràng rén bù dé ān nìng”yī gè rén zài [mái,mán] yuàn tā gāng cóng qiān lĭ zhī wài de mèng zhōng huí lái,hàn shuĭ cén cén“yī gè xiā zĭ,yĭn shēn zài wŏ [men,mén] de făn miàn shì jiàn kŏng bù de shì”gān wán huó,máng rén zŏu xià lóu dào hēi shòu,xiē wēi de tuó,sì zhī cháng măn mó gū [qiăo,qiāo] wú shēng xī。

广场的青草闪亮 整洁,正泛起光滑的皮毛3。guăng chăng de qīng căo shăn liàng zhĕng jié,zhèng fàn qĭ guāng huá de pí máo3。

废墟海水驼着建筑这是广场。fèi xū hăi shuĭ tuó zhe jiàn [zhù,zhú] zhè shì guăng chăng。

蔚蓝的居所盛满失火的花穗昏暗的午后 鸽子把纯白的心脏交出在斑斓的画布升起。wèi lán de jū suŏ shèng măn shī huŏ de huā suì hūn àn de wŭ hòu gē zĭ bă chún bái de xīn [zàng,zāng] jiāo chū zài bān lán de huà bù shēng qĭ。

我的太阳 誓言和家啊祖国!wŏ de tài yáng shì yán hé jiā [a,ā,á,ă,à] zŭ guó!

玫瑰的祖国!méi guī de zŭ guó!

埋着铜浆的祖国一个人裹着宽大的龙卷风旋转式地舞蹈。[mái,mán] zhe tóng [jiāng,jiàng] de zŭ guó yī gè rén guŏ zhe kuān dà de lóng juăn fēng xuán zhuăn shì dì wŭ dăo。

盲眼的仓库收入欲望饱胀的蝗虫 暴碎的船帆广场中央是头颅煅制的爱神残破的胸腔上高耸的塔五朵葵花喷射黑暗的漆细碎的水珠 这是人类不可揭示的秘密最后一只乌鸦守着教堂深夜的尖顶惟一的知情者 窥见背诵诗篇的人坐在地上满脸的纸屑。máng yăn de cāng kù shōu rù yù wàng băo zhàng de huáng chóng bào suì de chuán fān guăng chăng zhōng yāng shì tóu lú duàn zhì de ài shén cán pò de xiōng qiāng shàng gāo sŏng de tă wŭ duŏ kuí huā pēn shè hēi àn de qī xì suì de shuĭ zhū zhè shì rén lèi bù kĕ jiē shì de mì mì zuì hòu yī zhī wū yā shŏu zhe jiāo táng shēn yè de jiān dĭng wéi yī de zhī qíng zhĕ kuī jiàn bèi sòng shī piān de rén zuò zài dì shàng măn liăn de zhĭ xiè。

他们饥饿却不哭泣圆柱和红墙构建的风暴一只爱饮血的老鹰是我们的峰巅拒绝喊但不能拒绝死亡对他的歌唱步入天堂的人放弃铁和光从间隙到另一个间隙一次亮丽的旅行时寻找怎样的星座掠过峰巅 松开光明的爪撒下荒芜和遍地黑暗嘶鸣,啊!tā [men,mén] jī è què bù kū qì yuán zhù hé hóng qiáng gòu jiàn de fēng bào yī zhī ài yĭn xuè de lăo yīng shì wŏ [men,mén] de fēng diān jù jué hăn dàn bù néng jù jué sĭ wáng duì tā de gē chàng bù rù tiān táng de rén fàng qì tiĕ hé guāng cóng jiān xì dào lìng yī gè jiān xì yī cì liàng lì de lǚ xíng shí xún zhăo zĕn yàng de xīng zuò [lüè,lüĕ] guò fēng diān sōng kāi guāng míng de [zhuă,zhăo] [sā,să] xià huāng wú hé biàn dì hēi àn sī míng,[a,ā,á,ă,à]!

深夜的啜泣嘶鸣!shēn yè de chuò qì sī míng!

让谁动容一片透明。ràng shuí dòng róng yī piàn tòu míng。

象云举着飞翔送入比苍穹更高旷的心房一朵葵花喷射万束火焰血的飞升!xiàng yún jŭ zhe fēi xiáng sòng rù bĭ cāng qióng gèng gāo kuàng de xīn fáng yī duŏ kuí huā pēn shè wàn shù huŏ yàn xuè de fēi shēng!

无限的速度照见遥远的银羊风啊!wú xiàn de sù dù zhào jiàn yáo yuăn de yín yáng fēng [a,ā,á,ă,à]!

揉碎我!róu suì wŏ!

爱人展开羽毛 群山电梯一样下降金钟里高悬摇晃的马灯风声敲着瓦砾 只有失眠者倾听干渴的喉咙冒着歌唱的流火腐烂从骨头开始只有我舔过的伤口才能愈合云层的深处 飞翔只投下巨大的背影祖国,矿藏的祖国。ài rén zhăn kāi yŭ máo qún shān diàn tī yī yàng xià [jiàng,xiáng] jīn zhōng lĭ gāo xuán yáo [huăng,huàng] de mă dēng fēng shēng qiāo zhe wă lì zhī yŏu shī mián zhĕ qīng tīng gān kĕ de hóu lóng mào zhe gē chàng de liú huŏ fŭ làn cóng gŭ tóu kāi shĭ zhī yŏu wŏ tiăn guò de shāng kŏu cái néng yù hé yún céng de shēn chù fēi xiáng zhī tóu xià jù dà de bèi yĭng zŭ guó,kuàng cáng de zŭ guó。

我的心向北!wŏ de xīn xiàng bĕi!

所遥望的玫瑰是被眼睛磨亮的泪水!suŏ yáo wàng de méi guī shì bèi yăn jīng [mó,mò] liàng de lèi shuĭ!

一只炸干汁液的月亮西去一只翎羽燃烧的鸟儿远离我们拥抱在一棵古树下一片唇接近另一片硕大的树冠仿佛大地的囚笼弥眼砂石遍地植物的残骸这棵树从心烂出谁能救治只有砍伐一滴泪融和另一滴从来爱是轻 奔驰的骑手向盲人送去百合的灯。yī zhī [zhà,zhá] gān zhī [yè,yì] de yuè liàng xī qù yī zhī líng yŭ rán shāo de niăo ér yuăn lí wŏ [men,mén] yōng bào zài yī kē gŭ shù xià yī piàn chún jiē jìn lìng yī piàn shuò dà de shù guān făng fú dà dì de qiú lŏng mí yăn shā shí biàn dì zhí wù de cán hái zhè kē shù cóng xīn làn chū shuí néng jiù zhì zhī yŏu kăn fá yī dī lèi róng hé lìng yī dī cóng lái ài shì qīng bēn chí de qí shŏu xiàng máng rén sòng qù băi hé de dēng。

爱人忍着泪∶图纸错了一切失去秩序秋天的建筑剩下凌乱 这个时代心灵啊 这棵古树下的废材料黑暗更加弥合 在海水里我的舌尖等你翅膀刀锋一样横过天空谁攥紧闪电碎步驱入婚姻的牢房绚烂的光怎样把颤瑟的心安放原处?ài rén ruòn zhe lèi∶tú zhĭ cuò le yī qiē shī qù zhì xù qiū tiān de jiàn [zhù,zhú] shèng xià líng luàn zhè gè shí dài xīn líng [a,ā,á,ă,à] zhè kē gŭ shù xià de fèi cái liào hēi àn gèng jiā mí hé zài hăi shuĭ lĭ wŏ de shé jiān dĕng nĭ chì [băng,pāng,páng,bàng] dāo fēng yī yàng héng guò tiān kǒng shuí zuàn jĭn shăn diàn suì bù qū rù hūn yīn de láo fáng xuàn làn de guāng zĕn yàng bă [zhàn,chàn] sè de xīn ān fàng yuán chù?

脸庞苍白被泪水淹渍手中的灯灌入呼啸的风。liăn páng cāng bái bèi lèi shuĭ yān zì shŏu zhōng de dēng guàn rù hū xiào de fēng。

摇曳4。yáo [yè,zhuài,yì]4。

从黑暗到黑暗我说今夜遭遇∶黑暗上升的重量双肩更沉 怎样的露水让我们仅存明亮的注视堆积在婚爱中又是怎样的酸涩羽毛啊 请把我带到黎明的边缘深邃无边的蔚蓝就要在血中波动鸟在枝头 从不相信有比它更高的天空叶子遮住伤口。cóng hēi àn dào hēi àn wŏ shuō jīn yè zāo yù∶hēi àn shàng shēng de [zhòng,chóng] liáng shuāng jiān gèng chén zĕn yàng de lù shuĭ ràng wŏ [men,mén] [jĭn,jìn] cún míng liàng de zhù shì duī jī zài hūn ài zhōng yòu shì zĕn yàng de suān sè yŭ máo [a,ā,á,ă,à] qĭng bă wŏ dài dào lí míng de biān yuán shēn suì wú biān de wèi lán jiù yào zài xuè zhōng bō dòng niăo zài zhī tóu cóng bù xiāng xìn yŏu bĭ tā gèng gāo de tiān kǒng yè zĭ zhē zhù shāng kŏu。

惊觉敏锐使树枝获得飞翔的高度如果我是枝头。jīng jué mĭn ruì shĭ shù zhī huò dé fēi xiáng de gāo dù rú guŏ wŏ shì zhī tóu。

啊 如果![a,ā,á,ă,à] rú guŏ!

如果!rú guŏ!

它就是我复活中的婚爱!tā jiù shì wŏ fù huó zhōng de hūn ài!

闭息倾听 这寂静比哭声更撕人心肺劈面而来的切割把我推向无所依援体内只剩下空洞的钟声我需要拥抱只有拥抱才能抵御这场大风一个人领着大风前进后面紧跟一大群狂奔者他们的盲目使大地猛烈震颤啊!bì xī qīng tīng zhè jì jìng bĭ kū shēng gèng sī rén xīn fèi pī miàn ér lái de qiē gē bă wŏ tuī xiàng wú suŏ yī yuán tĭ nèi zhī shèng xià kǒng dòng de zhōng shēng wŏ xū yào yōng bào zhī yŏu yōng bào cái néng dĭ yù zhè chăng dà fēng yī gè rén lĭng zhe dà fēng qián jìn hòu miàn jĭn gēn yī dà qún kuáng bēn zhĕ tā [men,mén] de máng mù shĭ dà dì mĕng liè zhèn [zhàn,chàn] [a,ā,á,ă,à]!

“何谓胜利,挺住意味着一切!“hé wèi shèng lì,tĭng zhù yì wèi zhe yī qiē!

”爱着一切 如同爱着毁灭婚爱就是翅膀 请把我送回早醒的河流那朵思慕的容颜内心又是怎样的艰辛珍藏最后的童贞。”ài zhe yī qiē rú tóng ài zhe huĭ miè hūn ài jiù shì chì [băng,pāng,páng,bàng] qĭng bă wŏ sòng huí zăo xĭng de hé liú nà duŏ sī mù de róng yán nèi xīn yòu shì zĕn yàng de jiān xīn zhēn cáng zuì hòu de tóng zhēn。

这个时代别说美德 就是美也难以传颂我说今夜遭遇 还没说出就已恸哭无声zhè gè shí dài bié shuō mĕi dé jiù shì mĕi yĕ nán yĭ [chuán,zhuàn] sòng wŏ shuō jīn yè zāo yù huán mò shuō chū jiù yĭ tòng kū wú shēng

诗人简介

傅旭华(1970—),笔名傅菲,江西上饶县人,新江西诗派诗人之一。在多家刊物发表诗作。► 3篇诗文

诗文推荐

爆竹声中一岁除,春风送暖入屠苏。

千门万户曈曈日,总把新桃换旧符。

杨岐栗棘蓬,赵州殿里底。

一句当机裂万差,尽大地人扶不起。

说与教知。

便是中朝一汉儿。

客向愁中都老尽,只留平楚伴销凝。

还比蒲桃天上植。

稚柳阴中,蜀锦开如织。

万岁藤边娇五色。

宜春馆里香寻觅。

七十二行鲜的的。

岁岁如今,早趁薰风摘。

金掌露浓堪爱惜。

龙涎华润凝光碧。

东园向晓。

阵阵西风好。

唤起仙人金小小。

翠羽玲珑装了。

一枝枕畔开时。

罗帏翠幕低垂。

恁地十分遮护,打窗早有蜂儿。

壮尺在贪持蟹匡,十分香怜破橙黄。

天寒不知翠袖薄,日暖但觉玉烟生。

多情为我香成阵。

玉质欲藏如许脆,铁芒何苦太尖生。

千疑万疑,只是一疑。

若能决此一疑,免教节上生枝。

叩槛出鱼鳖,诗成一笑粲。

避秦荒径在,招屈古祠空。

蟹螯今在左,欲拍酒船浮。

烦君一日殷勤意,示我十年感遇诗。

大哉释迦文,福聚海无量。

此地少朱砂,赤土以为上。

我今稽首礼赞扬,留作人天作牓样。

凶神扇其矢恶神行,汹涌挨排白雾生。

风击水凹波扑凸,雨漴山口地嵌坑。

龙喷黑气翻腾滚,鬼掣红光劈划揁。

哮吼忽雷声揭石,满天啾唧闹轰轰。

君家少室西,为复少室东,别来几日今春风。

新买双谿定何似,馀生欲寄白云中。

贲於丘园,束帛戈戈。

义既在前,利在其间。

舍尔灵龟,归我朵颐。

义既失之,利何能为。

尚义必让,君子道长。

尚利必争,小人道行。

隙风无端吹我烛,满窗明月心更清。