查看拼音

水上和水下

岁月一样动荡的水水的盛器:世界和我今晚我同时拥有这两个,今晚我同时向它们发出嘶哑的声音从遥远而封闭的果核在遥远的水上和水下我像一张面具正慢慢浮出水面特别巨大的水进入了气色蜷曲的虬爪握紧土地,暴力并且囚歌听按捺不住的胸臆,在心口起伏那嘶鸣,残喘的黑暗临空而降,旋又飞去在骨头中耕耘,收获辉煌的章句和血那更辉煌的已经停止被苍老的诗歌席卷,甚至被苍老席卷一我按落,长歌幸福的麦子年轻的骑手,皎洁归来依持着泥土和水他皎洁归来,这哭泣的圣者精灵的卫士,像麦子的火红乐章在平原深处列阵奉从朴素的纛,隐者的水这被死亡救活的水,被苍海虹吸的水正像弦歌所唱我像弦歌所唱,丧失了方向身上带着骨头和血闪电的手,用寂静木刻你的眼你的脸,你风扬的大马闪电的手在平原深处行善带着我上路,踏上方向为了最后的、也是唯一的水正像弦歌所唱二困难的城,被火焰摧毁你手把竖琴,被明朗的井接济呵你倒悬纹饰的销把意志的水砍伤像不断奔落的花朵放弃三月那步调中的歌手有了源头他扣住三种秘密:望月、青鸟和楼栏他扣住了梦想中的慈女呵如此绝代的慈女 把剔透的灯胜利的宫酒挽救了一路三华装三日,布下旧时代的筵席撤去生铁的酒词在水上抚掌、笙歌合于桑林,又葬于苍梧苍梧呵,巨野的风向越击越猛手越离开麦子,就越脆弱粗糙的社稷夭折的麦子被万物痛饮我极目,高危那痛饮的诗人有了根基碧血风寒,直的侠骨自冷焰中飞出,自溃灭中收拢四这跟随的人有了自己的飞翔在水面上呼掠携着铁血 铁的血铁的生长的颜色这跟随的人有了自在的本色呵铁血!suì yuè yī yàng dòng dàng de shuĭ shuĭ de shèng qì:shì jiè hé wŏ jīn wăn wŏ tóng shí yōng yŏu zhè liăng gè,jīn wăn wŏ tóng shí xiàng tā [men,mén] fà chū sī [yā,yă] de shēng yīn cóng yáo yuăn ér fēng bì de guŏ [hé,hú] zài yáo yuăn de shuĭ shàng hé shuĭ xià wŏ xiàng yī zhāng miàn jù zhèng màn màn fú chū shuĭ miàn tè bié jù dà de shuĭ jìn rù le qì sè quán qū de qiú [zhuă,zhăo] wò jĭn tŭ dì,bào lì bìng qiĕ qiú gē tīng àn nà bù zhù de xiōng yì,zài xīn kŏu qĭ fú nà sī míng,cán chuăn de hēi àn lín kōng ér [jiàng,xiáng],xuán yòu fēi qù zài gŭ tóu zhōng gēng yún,shōu huò huī huáng de zhāng jù hé xuè nà gèng huī huáng de yĭ jīng tíng zhĭ bèi cāng lăo de shī gē xí juăn,shèn zhì bèi cāng lăo xí juăn yī wŏ àn luò,cháng gē xìng fú de mài zĭ nián qīng de qí shŏu,jiăo jié guī lái yī chí zhe ní tŭ hé shuĭ tā jiăo jié guī lái,zhè kū qì de shèng zhĕ jīng líng de wèi shì,xiàng mài zĭ de huŏ hóng lè zhāng zài píng yuán shēn chù liè zhèn fèng cóng [pò,piáo,pŭ,pō,pú] sù de [dào,dú],yĭn zhĕ de shuĭ zhè bèi sĭ wáng jiù huó de shuĭ,bèi cāng hăi hóng xī de shuĭ zhèng xiàng xián gē suŏ chàng wŏ xiàng xián gē suŏ chàng,[sāng,sàng,sang] shī le fāng xiàng shēn shàng dài zhe gŭ tóu hé xuè shăn diàn de shŏu,yòng jì jìng mù [kè,kē] nĭ de yăn nĭ de liăn,nĭ fēng yáng de dà mă shăn diàn de shŏu zài píng yuán shēn chù xíng shàn dài zhe wŏ shàng lù,tà shàng fāng xiàng wèi le zuì hòu de、yĕ shì wéi yī de shuĭ zhèng xiàng xián gē suŏ chàng èr kùn nán de chéng,bèi huŏ yàn cuī huĭ nĭ shŏu bă shù qín,bèi míng lăng de jĭng jiē jì [hē,kē,ā,á,ă,à,a] nĭ dăo xuán wén shì de xiāo bă yì zhì de shuĭ kăn shāng xiàng bù duàn bēn luò de huā duŏ fàng qì sān yuè nà bù diào zhōng de gē shŏu yŏu le yuán tóu tā kòu zhù sān zhòng mì mì:wàng yuè、qīng niăo hé lóu lán tā kòu zhù le mèng xiăng zhōng de cí nǚ [hē,kē,ā,á,ă,à,a] rú cĭ jué dài de cí nǚ bă tī tòu de dēng shèng lì de gōng jiŭ wăn jiù le yī lù sān huá zhuāng sān rì,bù xià jiù shí dài de yán xí chè qù shēng tiĕ de jiŭ cí zài shuĭ shàng fŭ zhăng、shēng gē hé yú sāng lín,yòu zàng yú cāng wú cāng wú [hē,kē,ā,á,ă,à,a],jù yĕ de fēng xiàng yuè jī yuè mĕng shŏu yuè lí kāi mài zĭ,jiù yuè cuì ruò cū cāo de shè jì yāo zhé de mài zĭ bèi wàn wù tòng yĭn wŏ jí mù,gāo wēi nà tòng yĭn de shī rén yŏu le gēn jī bì xuè fēng hán,zhí de xiá gŭ zì lĕng yàn zhōng fēi chū,zì [kuì,huì] miè zhōng shōu lŏng sì zhè gēn suí de rén yŏu le zì jĭ de fēi xiáng zài shuĭ miàn shàng hū [lüè,lüĕ] xié zhe tiĕ xuè tiĕ de xuè tiĕ de shēng cháng de yán sè zhè gēn suí de rén yŏu le zì zài de bĕn sè [hē,kē,ā,á,ă,à,a] tiĕ xuè!

收敛的大水 就在这一滴被窥视 被更广博的苍穹照耀他的容颜 他的摧折的柔肠他的美谁能懂得五远航的希腊 这古典的所在在水中 支持着玫瑰和诗歌六是颠覆的胜景涂炭你的面孔 这行进的面孔这燃烧 逼你像一只高寒的鸟掀起狂暴的土地你冷艳的美 在这胜景击沉了胜景的美这高寒的鸟天空合不住的鸟 闪动水银的翅子向毕生的水倾注看哪!shōu liăn de dà shuĭ jiù zài zhè yī dī bèi kuī shì bèi gèng guăng bó de cāng qióng zhào yào tā de róng yán tā de cuī zhé de róu cháng tā de mĕi shuí néng dŏng dé wŭ yuăn háng de xī là zhè gŭ diăn de suŏ zài zài shuĭ zhōng zhī chí zhe méi guī hé shī gē liù shì diān fù de shèng jĭng tú tàn nĭ de miàn kŏng zhè xíng jìn de miàn kŏng zhè rán shāo bī nĭ xiàng yī zhī gāo hán de niăo xiān qĭ kuáng bào de tŭ dì nĭ lĕng yàn de mĕi zài zhè shèng jĭng jī chén le shèng jĭng de mĕi zhè gāo hán de niăo tiān kōng hé bù zhù de niăo shăn dòng shuĭ yín de chì zĭ xiàng bì shēng de shuĭ qīng zhù kàn [nă,nĕi,na,né,năi]!

这勃然失色的人跪倒在苍海面前七这血液充沛的巨擎之树华冠之树 扎向何方的源流这势险之树 转移了众生把冷锋的光庇护呵冷锋 在水中洗濯的落日之光向东方的神弹奏东方的神呵身佩冷锋闪在你的天庭和腰际你手执大水 这如意之水喷薄之水 向万物汹涌东方的神就守住了风火对峙的家乡汹涌 汹涌如此艰难八我为谁哭泣 人呵你是如此饱满 统治着大水我为谁而丧失 不能自守像马不能羁留人呵我听见你独自返回了大地之根像水声返回为水弥漫在一望无际的大平原上我为谁而哭泣握着剑的前阙 诗的虎符我为谁而站下 前仆引导沦陷黑暗的大水克服土地和宰割把濒危的麦子绝色的酒和酒卮向幸福之人挽回九那秋天正高耸 雁阵南回向谁家的平原 坝子现身 献鎏金的水和谷物谁家的腰刀悬上了门楣脚踏进中流像朔风不期之中到来窃居了麦地那冬天的核心十把握了天地的人水囊中挂着犄角 这个人并且活着生命的涵歌无处不在他洞见 而后宽宥让干戈在玉帛中止步雪的内在的火焰 向大水弥散这云游的使者 不悖的圣徒在清明 就亮出了他贫寒的雪刃古拙而迟缓 他亮出了他自身十一饥馑的临渊者 双手垂向土地在绝水的麦粒中 他不安地动荡着承受那灭顶十二东方的边陲 未知的海域你要看见 你罗马的气质将引导子民 囊括黄金、宫殿和美人你罗马的气质 悲欢一世你要预言 那苍龙埋伏天际扫尾的凶险 露出端倪那汗血的光芒射向八荒你要有掌握着光芒的天启之树打开落叶 是无尽的劫难一个人消失进去 你就是这人吟唱国颂和祭歌向着激烈的神 海的巨大的飞沫像是低沉的鱼这人就消失进去十三远航的希腊 这古典的所在在水中 支持着玫瑰和诗歌十四我焚香净器 披阅天地那幽静的大典我天地的摹本 是水逼出东方的炊烟 蓝桥东方的花窗 农本的人生是水逼出东方的 那灵魂的孤岛 是水逼出为海所海涵东方呵 浮游的大师已经弃去他的慧根 他的悲悯的城府他的颜色 磊落的光明常驻这样的胆敢和轻易 东方的气宇他就展开了飞翔 在高玄之处把持重的山劈开我和他 并肩执手这一路谣曲 旷世的行板是如此高贵而翔实十五致远的运筹者 深陷的人民困于大陆那致远的马队已经返回带着经典 火焰和秘密的物种撒布朝野的物种在风中悲愤的火是我的胆气 集于一身向浩瀚顶礼浩瀚的呵!zhè bó rán shī sè de rén guì dăo zài cāng hăi miàn qián qī zhè xuè [yè,yì] chōng pèi de jù qíng zhī shù huá guān zhī shù [zhā,zā,zhá] xiàng hé fāng de yuán liú zhè shì xiăn zhī shù zhuăn yí le zhòng shēng bă lĕng fēng de guāng bì hù [hē,kē,ā,á,ă,à,a] lĕng fēng zài shuĭ zhōng xĭ zhuó de luò rì zhī guāng xiàng dōng fāng de shén dàn zòu dōng fāng de shén [hē,kē,ā,á,ă,à,a] shēn pèi lĕng fēng shăn zài nĭ de tiān tíng hé yāo jì nĭ shŏu zhí dà shuĭ zhè rú yì zhī shuĭ pēn bó zhī shuĭ xiàng wàn wù xiōng yŏng dōng fāng de shén jiù shŏu zhù le fēng huŏ duì [zhì,shì] de jiā xiāng xiōng yŏng xiōng yŏng rú cĭ jiān nán bā wŏ wèi shuí kū qì rén [hē,kē,ā,á,ă,à,a] nĭ shì rú cĭ băo măn tŏng zhì zhe dà shuĭ wŏ wèi shuí ér [sāng,sàng,sang] shī bù néng zì shŏu xiàng mă bù néng jī liú rén [hē,kē,ā,á,ă,à,a] wŏ tīng jiàn nĭ dú zì făn huí le dà dì zhī gēn xiàng shuĭ shēng făn huí wèi shuĭ mí màn zài yī wàng wú jì de dà píng yuán shàng wŏ wèi shuí ér kū qì wò zhe jiàn de qián què shī de hŭ fú wŏ wèi shuí ér zhàn xià qián pú yĭn dăo lún xiàn hēi àn de dà shuĭ kè fú tŭ dì hé zăi gē bă bīn wēi de mài zĭ jué sè de jiŭ hé jiŭ zhī xiàng xìng fú zhī rén wăn huí jiŭ nà qiū tiān zhèng gāo sŏng yàn zhèn nán huí xiàng shuí jiā de píng yuán bà zĭ xiàn shēn xiàn liú jīn de shuĭ hé gŭ wù shuí jiā de yāo dāo xuán shàng le mén méi jiăo tà jìn zhōng liú xiàng shuò fēng bù qī zhī zhōng dào lái qiè jū le mài dì nà dōng tiān de [hé,hú] xīn shí bă wò le tiān dì de rén shuĭ náng zhōng guà zhe jī jiăo zhè gè rén bìng qiĕ huó zhe shēng mìng de hán gē wú chù bù zài tā dòng jiàn ér hòu kuān yòu ràng gān gē zài yù bó zhōng zhĭ bù xuĕ de nèi zài de huŏ yàn xiàng dà shuĭ mí sàn zhè yún yóu de shĭ zhĕ bù bèi de shèng tú zài qīng míng jiù liàng chū le tā pín hán de xuĕ rèn gŭ zhuō ér chí huăn tā liàng chū le tā zì shēn shí yī jī jĭn de lín yuān zhĕ shuāng shŏu chuí xiàng tŭ dì zài jué shuĭ de mài lì zhōng tā bù ān dì dòng dàng zhe chéng shòu nà miè dĭng shí èr dōng fāng de biān chuí wèi zhī de hăi yù nĭ yào kàn jiàn nĭ luó mă de qì zhì jiāng yĭn dăo zĭ mín náng [kuò,guā] huáng jīn、gōng diàn hé mĕi rén nĭ luó mă de qì zhì bēi huān yī shì nĭ yào yù yán nà cāng lóng [mái,mán] fú tiān jì săo wĕi de xiōng xiăn lù chū duān ní nà hàn xuè de guāng [máng,wáng] shè xiàng bā huāng nĭ yào yŏu zhăng wò zhe guāng [máng,wáng] de tiān qĭ zhī shù [dă,dá] kāi luò yè shì wú jìn de jié nán yī gè rén xiāo shī jìn qù nĭ jiù shì zhè rén yín chàng guó sòng hé [jì,zhài] gē xiàng zhe jī liè de shén hăi de jù dà de fēi mò xiàng shì dī chén de yú zhè rén jiù xiāo shī jìn qù shí sān yuăn háng de xī là zhè gŭ diăn de suŏ zài zài shuĭ zhōng zhī chí zhe méi guī hé shī gē shí sì wŏ fén xiāng jìng qì pī yuè tiān dì nà yōu jìng de dà diăn wŏ tiān dì de mó bĕn shì shuĭ bī chū dōng fāng de chuī yān lán qiáo dōng fāng de huā chuāng nóng bĕn de rén shēng shì shuĭ bī chū dōng fāng de nà líng hún de gū dăo shì shuĭ bī chū wèi hăi suŏ hăi hán dōng fāng [hē,kē,ā,á,ă,à,a] fú yóu de dà shī yĭ jīng qì qù tā de huì gēn tā de bēi mĭn de chéng fŭ tā de yán sè lĕi luò de guāng míng cháng zhù zhè yàng de dăn găn hé qīng yì dōng fāng de qì yŭ tā jiù zhăn kāi le fēi xiáng zài gāo xuán zhī chù bă chí chóng de shān pī kāi wŏ hé tā bìng jiān zhí shŏu zhè yī lù yáo qū kuàng shì de xíng băn shì rú cĭ gāo guì ér xiáng shí shí wŭ zhì yuăn de yùn chóu zhĕ shēn xiàn de rén mín kùn yú dà lù nà zhì yuăn de mă duì yĭ jīng făn huí dài zhe jīng diăn huŏ yàn hé mì mì de wù zhòng [sā,să] bù cháo yĕ de wù zhòng zài fēng zhōng bēi fèn de huŏ shì wŏ de dăn qì jí yú yī shēn xiàng hào hàn dĭng lĭ hào hàn de [hē,kē,ā,á,ă,à,a]!

海浩瀚就是一个人深刻的缅怀与丧失也是一个人我手执空拳 一个人我就把持了海的要津像踏歌而去的诗人把持了空门那诗的行吟者无边的风月把他裹挟他书香盈怀 披拂着星光海呵 海的强劲的轮廓是他一个人 他凌驾着汹涌看紫气正力透衣背星辰按落了光辉十六天马启动了朱雀大气正蓝 遏止了行云这是朱雀的最后一想十七我有穷 是真实的玄铁冥想于心发出显圣的大音 不见尽头真实的主以书的速度 纸的距离进来与我坐席至尊的人 目光急促谛视普照的主的指引 浴血的天子赤心不泯的王 钟情于血比血更刻骨 这意志的刀俎高于屠杀 远于迁徙十八雪的子女 我因为看见就黎明一样地响了像高悬的鼓号 被吹奏在闪亮中逼近了世界具体的水 从头绪开始世界浮动其上 那家乡的密林密林就在浮动中响了像我垂挂的枝头 先得了世界世界响了 就在我的手上雪的子女 我一生幸福全在于看见十九为诗配备的骑手 心释宽广他的无量与有力完成的功德一闪于念 收于心腹那雅致的玉器 前倾的命运为谁而触及像水的触及 形容的伤口心痛至死的爱人无法触及为诗而配备的灯盏火焰已经触及 那海的肺腑来自九重黑暗的尽头黑暗的前提 是病的为之囚禁的人 火焰已经触及那一刹的光明 金子触及了皮肤阳光触及了海那一刹 是病的二十愈越了树 他愈越了生长和树生长的丰姿 是怎样奔驰的一匹他是怎样的深奥而不可逆是时间停顿了表里时间的渺远之数 被万物泅渡他的混成 在水中凝结了精锐壮丽的人 被水醺陶的人冰清的柱石构成了骨架光芒一旦放射 旋可收拢他是怎样奔驰的一匹!hăi hào hàn jiù shì yī gè rén shēn [kè,kē] de miăn huái yŭ [sāng,sàng,sang] shī yĕ shì yī gè rén wŏ shŏu zhí kōng quán yī gè rén wŏ jiù bă chí le hăi de yào jīn xiàng tà gē ér qù de shī rén bă chí le kōng mén nà shī de xíng yín zhĕ wú biān de fēng yuè bă tā guŏ [xié,jiā] tā shū xiāng yíng huái pī fú zhe xīng guāng hăi [hē,kē,ā,á,ă,à,a] hăi de qiáng [jìng,jìn] de lún kuò shì tā yī gè rén tā líng jià zhe xiōng yŏng kàn zĭ qì zhèng lì tòu yī bèi xīng chén àn luò le guāng huī shí liù tiān mă qĭ dòng le zhū què dà qì zhèng lán è zhĭ le xíng yún zhè shì zhū què de zuì hòu yī xiăng shí qī wŏ yŏu qióng shì zhēn shí de xuán tiĕ míng xiăng yú xīn fà chū xiăn shèng de dà yīn bù jiàn jìn tóu zhēn shí de zhŭ yĭ shū de sù dù zhĭ de jù lí jìn lái yŭ wŏ zuò xí zhì zūn de rén mù guāng jí cù dì shì pŭ zhào de zhŭ de zhĭ yĭn yù xuè de tiān zĭ chì xīn bù mĭn de wáng zhōng qíng yú xuè bĭ xuè gèng [kè,kē] gŭ zhè yì zhì de dāo zŭ gāo yú tú shā yuăn yú qiān xĭ shí bā xuĕ de zĭ nǚ wŏ yīn wèi kàn jiàn jiù lí míng yī yàng dì xiăng le xiàng gāo xuán de gŭ hào bèi chuī zòu zài shăn liàng zhōng bī jìn le shì jiè jù tĭ de shuĭ cóng tóu xù kāi shĭ shì jiè fú dòng qí shàng nà jiā xiāng de mì lín mì lín jiù zài fú dòng zhōng xiăng le xiàng wŏ chuí guà de zhī tóu xiān dé le shì jiè shì jiè xiăng le jiù zài wŏ de shŏu shàng xuĕ de zĭ nǚ wŏ yī shēng xìng fú quán zài yú kàn jiàn shí jiŭ wèi shī pèi bèi de qí shŏu xīn shì kuān guăng tā de wú liáng yŭ yŏu lì wán chéng de gōng dé yī shăn yú niàn shōu yú xīn fù nà yă zhì de yù qì qián qīng de mìng yùn wèi shuí ér chù jí xiàng shuĭ de chù jí xíng róng de shāng kŏu xīn tòng zhì sĭ de ài rén wú fă chù jí wèi shī ér pèi bèi de dēng zhăn huŏ yàn yĭ jīng chù jí nà hăi de fèi fŭ lái zì jiŭ chóng hēi àn de jìn tóu hēi àn de qián tí shì bìng de wèi zhī qiú jìn de rén huŏ yàn yĭ jīng chù jí nà yī [chà,shā] de guāng míng jīn zĭ chù jí le pí fū yáng guāng chù jí le hăi nà yī [chà,shā] shì bìng de èr shí yù yuè le shù tā yù yuè le shēng cháng hé shù shēng cháng de fēng zī shì zĕn yàng bēn chí de yī pĭ tā shì zĕn yàng de shēn ào ér bù kĕ nì shì shí jiān tíng dùn le biăo lĭ shí jiān de miăo yuăn zhī shŭ bèi wàn wù qiú dù tā de hún chéng zài shuĭ zhōng níng jiē le jīng ruì zhuàng lì de rén bèi shuĭ xūn táo de rén bīng qīng de zhù shí gòu chéng le gŭ jià guāng [máng,wáng] yī dàn fàng shè xuán kĕ shōu lŏng tā shì zĕn yàng bēn chí de yī pĭ!

在翅膀的中心 海流归向他是怎样口衔苇叶 挺着剑经纬天地的盛大之气二十一在遥远的水上和水下我像一张面具正慢慢浮出水面完稿于一九九零年三月二十九日浙江省象山县石浦镇zài chì [băng,pāng,páng,bàng] de zhōng xīn hăi liú guī xiàng tā shì zĕn yàng kŏu xián wĕi yè tĭng zhe jiàn jīng wĕi tiān dì de shèng dà zhī qì èr shí yī zài yáo yuăn de shuĭ shàng hé shuĭ xià wŏ xiàng yī zhāng miàn jù zhèng màn màn fú chū shuĭ miàn wán găo yú yī jiŭ jiŭ líng nián sān yuè èr shí jiŭ rì zhè jiāng [shĕng,xĭng] xiàng shān xiàn shí pŭ zhèn

诗人简介

韩国强(1968- ),与人合著有诗集《海蓝蓝的年龄》。► 6篇诗文

诗文推荐

白云满地迷行路,溪流百折无由渡。

水上见胡麻,有人双浣纱。

仙家知已近,失喜惊相问。

洞口碧桃开,郎君何处来?

恍恍惚惚,杳杳冥冥,非精非物,非佛非心。

缺齿老胡得之而不识,飏在乎嵩山之阴。

诸人还识得麽,水上青青绿,元来是浮萍。

家门希差。

养得一枚依样画。

百事无能。

只去篱边缠倒藤。

几回水上。

轧捺不翻真个强。

无处容他。

只好炎天?作巴。

偶泛扁舟向海埏,初非有意访神仙。

蓬莱方丈不可问,汉武秦皇空复然,水上楼台皆蜃气,石间膏馥是龙涎。

麻姑曾共方平说,行复扬尘变土田。

离离水上蒲。

结水散为珠。

间厕秋菡萏。

出入春鳬雏。

初萌实雕俎。

暮蕋杂椒涂。

所悲塘上曲。

遂铄黄金躯。

山上栏外,水下槛前。

夜兔光雪,昼乌辉火。

黄头出妙,净名入玄。

胡僧印心,卢公传衣。

张三野曲,李四樵歌。

船动碧波,海浸孤天。

帆疏疏,纤绿蒲,二十四幅轻江湖。

高秋逆水上天去,朝过瓜步暮濡须。

长风沙顼问鲤鱼,大孤山侧鸣寒乌。

鱼腹无书报家信,凭乌为到西山区。

西山松柏应更好,及取之官来拜扫。

渔父。

渔父。

水上微风细雨。

青蓑黄箬裳衣。

红酒白鱼暮归。

暮归、暮归、归暮。

长笛一声何处。

供奉官郑文,尝官于武昌。

江岸裂,出古铜剑,文得之以遗余。

冶铸精巧,非锻冶所成者。

雨余江清风卷沙,雷公蹑云捕黄蛇。

蛇行空中如枉矢,电光煜煜烧蛇尾。

或投以块铿有声,雷飞上天蛇入水。

水上青山如削铁,神物欲出山自裂。

细看两肋生碧花,犹是西江老蛟血。

苏子得之何所为,蒯缑弹铗咏新诗。

君不见凌烟功臣长九尺,腰间玉具高拄颐。

姑射肌肤雪一团。

掺掺玉手弄冰纨。

著人情思几多般。

水上月如天样远,眼前花似镜中看。

见时容易近时难。

蓼花红淡苇条黄,洛岸秋晴夕照长。

雪羽褵褷立倒影,酒旗摇曳出篁。

云边雁断湖边月,圩上人牵水上航。

输与能诗王主簿,每行吟得好篇章。

松江水碧碧如天,水上行人坐画船。

记得吴儿《竹枝》调,为君高唱百花

油幕初开,马辛旄前导,暂归梓里舂容。

致身槐揆,功在鼎彝中。

自是襟怀绝俗,今犹记、笔砚陈踪。

张高会,君恩厚赐,乐与故人同。

把麾,鄞水上,相看青眼,谁复如公。

况亲陪尊俎,笑接群翁。

坐上笙歌屡合,须拚到、晓日酣红。

公今去,恩波四海,桃李尽东风。

渔父。

渔父。

水上微风细雨。

青蓑黄箬裳衣。

红酒白鱼暮归。

暮归、暮归、归暮。

长笛一声何处。

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫语物时,物盛物衰随气候,人荣人瘁逐推移。

天边新月有时待,水上落花何处追。

灯飘珠箔玉筝秋,几曲回阑水上楼。

猛忆定庵哀怨句:“三生花草梦苏州”。

有客有客字子美,白头乱发垂过耳。

岁拾橡栗随狙公,天寒日暮山谷里。

中原无书归不得,手脚冻皴皮肉死。

呜呼一歌兮歌已哀,悲风为我从天来。

长镵长镵白木柄,我生托子以为命。

黄精无苗山雪盛,短衣数挽不掩胫。

此时与子空归来,男呻女吟四壁静。

呜呼二歌兮歌始放,邻里为我色惆怅。

有弟有弟在远方,三人各瘦何人强。

生别展转不相见,胡尘暗天道路长。

东飞鴐鹅后鹙鶬,安得送我置汝旁。

呜呼三歌兮歌三发,汝归何处收兄骨。

有妹有妹在钟离,良人早殁诸孤痴。

长淮浪高蛟龙怒,十年不见来何时。

扁舟欲往箭满眼,杳杳南国多旌旗。

呜呼四歌兮歌四奏,林猿为我啼清昼。

四山多风溪水急,寒雨飒飒枯树湿。

黄蒿古城云不开,白狐跳梁黄狐立。

我生何为在穷谷,中夜起坐万感集。

呜呼五歌兮歌正长,魂招不来归故乡。

南有龙兮在山湫,古木巃嵸枝相樛。

木叶黄落龙正蛰,蝮蛇东来水上游。

我行怪此安敢出,拔剑欲斩且复休。

呜呼六歌兮歌思迟,溪壑为我回春姿。

男儿生不成名身已老,三年饥走荒山道。

长安卿相多少年,富贵应须致身早。

山中儒生旧相识,但话宿昔伤怀抱。

呜呼七歌兮悄终曲,仰视皇天白日速。

今朝十二,鼓声动地。

雪水上来,讨甚巴鼻。

直饶天雨四花,争似归堂打睡。

豆蔻梢头年纪,芙蓉水上精神。

幼云娇玉两眉春。

京洛当时风韵。

金缕深深劝客,雕梁蔌蔌飞尘。

主人从得董双成。

应忘瑶池宴饮。

水上觅红云,云藏仙岛。

云外晴峰翠於扫。

东园行乐,一洗山林枯槁。

万金谁办得、安闲早。

石上玉芝,松间瑶草。

容易休教使君老。

寿杯宫袖,醉眼风荷翻倒。

锦堂花与月、年年好。