查看拼音

时:公元一九九一年农历十月十四日地:中国湘西山地某村卯时:天亮乳白的晨曦挤在乳状的远山上喂,请刷牙一个孩子从耀眼的门环中走出扛在肩上的柴扒象一支巨大的牙刷好象去参加节日前的大扫除"杭育,杭育"搬开童年的一粒眼屎看见妹妹的牙齿刷得象东方一样白辰时:早餐堂屋神台下桌子是一块四四方方的田土乡土风流排开座次上席的爷爷是一尊历史的余粮两侧的父母如秋后草垛儿女们在下席挑剔年成女儿是一缕未婚的炊烟在板凳上坐也坐不稳巳时:变幻母亲在里屋打开箱子翻衣服一件蓝的又一件绿的不断地翻下去窗外的远山就渐渐有了层次(隐隐传来播种冬小麦的歌谣)午时:怅惘鸟中午休息天空干干净净没有任何墨点如没有档案的儿童未时:老鹰叼鸡"老鹰叼鸡罗!shí:gōng yuán yī jiŭ jiŭ yī nián nóng lì shí yuè shí sì rì dì:zhōng guó xiāng xī shān dì mŏu cūn măo shí:tiān liàng rŭ bái de chén xī jĭ zài rŭ zhuàng de yuăn shān shàng wèi,qĭng [shuā,shuà] yá yī gè hái zĭ cóng yào yăn de mén huán zhōng zŏu chū [káng,gāng] zài jiān shàng de chái [bā,pá,pā] xiàng yī zhī jù dà de yá [shuā,shuà] hăo xiàng qù [cān,cēn,shēn] jiā jié rì qián de dà săo chú"háng [yù,yō],háng [yù,yō]"bān kāi tóng nián de yī lì yăn shĭ kàn jiàn mèi mèi de yá chĭ [shuā,shuà] dé xiàng dōng fāng yī yàng bái chén shí:zăo cān táng wū shén tái xià zhuō zĭ shì yī kuài sì sì fāng fāng de tián tŭ xiāng tŭ fēng liú pái kāi zuò cì shàng xí de yé yé shì yī zūn lì shĭ de yú liáng liăng cè de fù mŭ rú qiū hòu căo [duŏ,duò] ér nǚ [men,mén] zài xià xí [tiăo,tiāo] tī nián chéng nǚ ér shì yī lǚ wèi hūn de chuī yān zài băn dèng shàng zuò yĕ zuò bù wĕn sì shí:biàn huàn mŭ qīn zài lĭ wū [dă,dá] kāi xiāng zĭ fān yī fú yī jiàn lán de yòu yī jiàn lǜ de bù duàn dì fān xià qù chuāng wài de yuăn shān jiù jiàn jiàn yŏu le céng cì(yĭn yĭn [chuán,zhuàn] lái [bō,bò] zhòng dōng xiăo mài de gē yáo)wŭ shí:chàng wăng niăo zhōng wŭ xiū xī tiān kōng gān gān jìng jìng mò yŏu [rèn,rén] hé mò diăn rú mò yŏu dàng àn de ér tóng wèi shí:lăo yīng diāo jī"lăo yīng diāo jī luó!

"小村一片惊惶许多脚跳起又落下来(多谢喙下留情,没有把万有引力叼到天上去)"慌什么?"xiăo cūn yī piàn jīng huáng xŭ duō jiăo tiào qĭ yòu luò xià lái(duō xiè huì xià liú qíng,mò yŏu bă wàn yŏu yĭn lì diāo dào tiān shàng qù)"[huāng,huang] shén me?

"村前的古樟树咕哝着脱了鞋子把世世代代的根伸到溪涧里去濯洗申时:窖红薯以一坨坨壮硕的沉默父亲把手伸进窖里填空()完了用一块块木板把窖门封起来板子顺序号码是:一二三四五六七。"cūn qián de gŭ zhāng shù gū nóng zhe tuō le xié zĭ bă shì shì dài dài de gēn shēn dào xī jiàn lĭ qù zhuó xĭ shēn shí:jiào hóng shŭ yĭ yī tuó tuó zhuàng shuò de chén mò fù qīn bă shŏu shēn jìn jiào lĭ tián kōng()wán le yòng yī kuài kuài mù băn bă jiào mén fēng qĭ lái băn zĭ shùn xù hào mă shì:yī èr sān sì wŭ liù qī。

。。。。。四顾无人寂静的岁月是一个更大的空酉时:日落太阳每天衰老一次残留在山脊上的夕照是退休金么爷爷蹲在暮霭里磅礴着一声不吭似乎不屑于理会那一抹可怜的抚恤悬念比蛛丝更坚韧告别这世界时,爷啊别忘了对落日说一声且听下回分解戊时:点灯背一捆从地里割回来的薯藤一捆极度疲软的夜色母亲在一帧印象派画身处喊娃点灯孩子遂将白天藏在衣袋角里舍不得吃掉的那一粒经霜后的红枣,摸索出来亮在群山万壑的窗口愈远愈显璀璨亥时:关门一个少女犹如拒婚把挤进门的山峰轻轻推出去说:太晚了"回来呵!。。。。。sì gù wú rén jì jìng de suì yuè shì yī gè gèng dà de kōng yŏu shí:rì luò tài yáng mĕi tiān shuāi lăo yī cì cán liú zài shān [jĭ,jí] shàng de xī zhào shì tuì xiū jīn me yé yé [dūn,cún] zài mù ăi lĭ [bàng,páng,pāng] bó zhe yī shēng bù [háng,kēng] sì hū bù xiè yú lĭ huì nà yī [mŏ,mā,mò] kĕ lián de fŭ xù xuán niàn bĭ zhū sī gèng jiān rèn gào bié zhè shì jiè shí,yé [a,ā,á,ă,à] bié wàng le duì luò rì shuō yī shēng qiĕ tīng xià huí fēn jiĕ wù shí:diăn dēng bèi yī kŭn cóng dì lĭ gē huí lái de shŭ téng yī kŭn jí dù pí ruăn de yè sè mŭ qīn zài yī zhēn yìn xiàng pài huà shēn chù hăn wá diăn dēng hái zĭ [suì,suí] jiāng bái tiān cáng zài yī dài jiăo lĭ shĕ bù dé [chī,jí] diào de nà yī lì jīng shuāng hòu de hóng zăo,mō suŏ chū lái liàng zài qún shān wàn hè de chuāng kŏu yù yuăn yù xiăn cuĭ càn hài shí:guān mén yī gè shăo nǚ yóu rú jù hūn bă jĭ jìn mén de shān fēng qīng qīng tuī chū qù shuō:tài wăn le"huí lái [hē,kē,ā,á,ă,à,a]!

"柴扉里传来招魂般的呼唤远山弱小的星星能听到么砰,整个地球都关门了母体内有更沉重的栓子时:戴月月亮是广场上的灯月亮照着毛茸茸的夜行者月光从瓦蓬射落照澈桌子上的一只空碗,空碗里一粒剩余价值 如山谷里的一个小小人影儿好象灌木丛里响"呤?"chái fēi lĭ [chuán,zhuàn] lái zhāo hún bān de hū huàn yuăn shān ruò xiăo de xīng xīng néng tīng dào me pēng,zhĕng gè dì qiú dōu guān mén le mŭ tĭ nèi yŏu gèng chén [zhòng,chóng] de shuān zĭ shí:dài yuè yuè liàng shì guăng chăng shàng de dēng yuè liàng zhào zhe máo [róng,rŏng] [róng,rŏng] de yè xíng zhĕ yuè guāng cóng wă péng shè luò zhào chè zhuō zĭ shàng de yī zhī kōng wăn,kōng wăn lĭ yī lì shèng yú jià zhí rú shān gŭ lĭ de yī gè xiăo xiăo rén yĭng ér hăo xiàng guàn mù cóng lĭ xiăng"lìng?

""回家"丑时:婴啼一根根电杆在苍茫月色里浮动电杆上贴着一张张纸片:天青地绿,小儿夜哭请君一念,日夜安宿寅时:鸡鸣鸡叫头遍发现身边竟斜斜地躺着地图上一段著名的山脉鸡叫二遍梦游者悄然流落异乡(时间穿过多少码的鞋子?""huí jiā"chŏu shí:yīng tí yī gēn gēn diàn [gān,găn] zài cāng máng yuè sè lĭ fú dòng diàn [gān,găn] shàng tiē zhe yī zhāng zhāng zhĭ piàn:tiān qīng dì lǜ,xiăo ér yè kū qĭng jūn yī niàn,rì yè ān sù yín shí:jī míng jī jiào tóu biàn fà xiàn shēn biān jìng xié xié dì tăng zhe dì tú shàng yī duàn zhù míng de shān mài jī jiào èr biàn mèng yóu zhĕ [qiăo,qiāo] rán liú luò yì xiāng(shí jiān chuān guò duō shăo mă de xié zĭ?

)鸡叫三遍哎呀呀曙色象绵羊一样爬上山岗)jī jiào sān biàn [āi,ăi,ài] yā yā shŭ sè xiàng mián yáng yī yàng pá shàng shān [găng,gāng]

诗人简介

匡国泰(1954—),长沙著名诗人,新乡土诗派代表诗人之一,湖南隆回人,1986年开始发表作品,1992年加入中国作家协会。著有诗集《青山的童话》、《鸟巢下的风景》等。► 2篇诗文

诗文推荐

爆竹声中一岁除,春风送暖入屠苏。

千门万户曈曈日,总把新桃换旧符。

砚八百年今懒进,蟹一尺大何能烹。

南溟浮天,旁通百兹。

风樯迅疾,琛舶来还。

民商永赖,坐消寇奸。

荐兹嘉觞,弭矣惊润。

叩槛出鱼鳖,诗成一笑粲。

南山有众盈筹,总是佛祖冤雠。

一夏资粮尚少,岂容坐视无谋。

长安城里,芳草渡头。

赖有作者,为我希求,要使个个饱饫而优游。

忽然遇维摩居士东指西指,又且如何对酬。

一言才勘破,笑倒老金牛。

乡于宗桃,维圣于之孝。

参胜素虬,还归自庙。

端闱百常,声环七校。

万邦倾瞻,天若覆奉。

含法界,大地须弥藏一芥。

外道声闻永不传,究竟不如心自解。

得酒犹堪尉倦游,长亭直为故人留,烟尘几处兵犹斗,风雨一年春又休。

尚记虎头初掷笔,终怜猿臂未封侯。

离歌唱落榆关月,可是君心耐得愁。

蒸土筑城城上铁,北风一夜吹作雪。

君不见铜驼关外铁瓮堆,中填白骨外涂血。

髑髅作声穿鬼穴,铜驼崩,铁瓮裂。

杏林驿,雪之夕。

老师张,弟子石。

六爻既穷,阴魔自殄。

一阳来复,吾道大亨。

设官分职。

髦俊攸俟。

髦俊伊何。

贵德尚齿。

唐乂咸事。

周宁多士。

区区卫国。

犹赖君子。

汉之得人。

帝猷乃理。

霞友无尘虑,云朋绝事情。

气神相结净中清。

谈笑大丹成。

好把碧桃采摘。

专献蓬瀛仙客。

大家同共庆重阳。

开宴一齐尝。

一庭影浸梧竹。

帝奖甘露醴,天宴碧霞浆。

湖海三生梦,乾坤一寸心。

收得一般潇洒物,龟形人送鹤书来。

云门一曲,腊月二十五。

惊起陕府铁牛,撞倒石霜角虎。

时节既相当,因缘难莽卤。

独对晓来晴,天过时景物清。

梅花分地落,井气隔帘生。

曾是吟招隐,何时遂耦耕。

萧疎头上发,已白二三茎。

遗偈传诸国,留真在一峰。