我为什么要批判?wŏ wèi shén me yào pī pàn?
我已经满头黑发我为什么要向一片沙漠挺进?wŏ yĭ jīng măn tóu hēi fà wŏ wèi shén me yào xiàng yī piàn shā mò tĭng jìn?
在森林里吹箫,在西瓜旁散步有一点白云,有一支炊烟有两处爱情在山脚下弹琴在一块白石上我放走候鸟让它们带走我所有的黄金我空空荡荡,我与最初的哭声一起重新降临在每一首诗歌里我为什么要歌唱蜻蜓的翅膀?zài sēn lín lĭ chuī xiāo,zài xī guā páng sàn bù yŏu yī diăn bái yún,yŏu yī zhī chuī yān yŏu liăng chù ài qíng zài shān jiăo xià dàn qín zài yī kuài bái shí shàng wŏ fàng zŏu hòu niăo ràng tā [men,mén] dài zŏu wŏ suŏ yŏu de huáng jīn wŏ kōng kōng dàng dàng,wŏ yŭ zuì chū de kū shēng yī qĭ [zhòng,chóng] xīn [jiàng,xiáng] lín zài mĕi yī shŏu shī gē lĭ wŏ wèi shén me yào gē chàng qīng tíng de chì [băng,pāng,páng,bàng]?
天空升起虚弱的太阳我为什么把大海降落在低陷的睫毛里我已经被大米淹没,限制许多日子被青菜包围不要雄心,不要飞翔我靠着墙角为城市哭泣多少人在抽烟,多少大街在红灯下拐弯我放一点音乐我抖动起膝盖为这点思想这首诗歌我深深低下头为天空致哀tiān kōng shēng qĭ xū ruò de tài yáng wŏ wèi shén me bă dà hăi [jiàng,xiáng] luò zài dī xiàn de jié máo lĭ wŏ yĭ jīng bèi dà mĭ yān mò,xiàn zhì xŭ duō rì zĭ bèi qīng cài bāo wéi bù yào xióng xīn,bù yào fēi xiáng wŏ kào zhe qiáng jiăo wèi chéng shì kū qì duō shăo rén zài chōu yān,duō shăo dà jiē zài hóng dēng xià guăi wān wŏ fàng yī diăn yīn lè wŏ dŏu dòng qĭ xī gài wèi zhè diăn sī xiăng zhè shŏu shī gē wŏ shēn shēn dī xià tóu wèi tiān kōng zhì āi
今朝十月半,批判是公案。
达磨不会单传,夫子不会一贯。
老聃不会无为,洞宾不会煅炼。
长老不会说禅,衲僧不会穿线。
万象光中容易度,一毫头上最难逢。
半夜玉兔怀胎,天明金鸡生卵。
养得凤凰儿,百鸟不敢看。
踏折梧桐枝,飞去天崖畔。
招手唤归来,云中得相伴。
饮啄皆自然,一切总成见。
凤凰儿,凤凰儿,被阎老子索饭钱。
如何支遣,但对他点头三下,依实供款。