查看拼音

十四行二十七首

1我们准备着深深地领受那些意想不到的奇迹,在漫长的岁月里忽然有彗星的出现,狂风乍起;1wŏ [men,mén] zhŭn bèi zhe shēn shēn dì lĭng shòu nà xiē yì xiăng bù dào de qí jì,zài màn cháng de suì yuè lĭ hū rán yŏu huì xīng de chū xiàn,kuáng fēng zhà qĭ;

我们的生命在这一瞬间,仿佛在第一次的拥抱里过去的悲欢忽然在眼前凝结成屹然不动的形体。wŏ [men,mén] de shēng mìng zài zhè yī shùn jiān,făng fú zài dì yī cì de yōng bào lĭ guò qù de bēi huān hū rán zài yăn qián níng jiē chéng [yì,gē] rán bù dòng de xíng tĭ。

我们赞颂那些小昆虫,它们经过了一次交媾或是抵御了一次危险,便结束它们美妙的一生。wŏ [men,mén] zàn sòng nà xiē xiăo kūn chóng,tā [men,mén] jīng guò le yī cì jiāo gòu huò shì dĭ yù le yī cì wēi xiăn,biàn jiē shù tā [men,mén] mĕi miào de yī shēng。

我们整个的生命在承受狂风乍起,彗星的出现。wŏ [men,mén] zhĕng gè de shēng mìng zài chéng shòu kuáng fēng zhà qĭ,huì xīng de chū xiàn。

2什么能从我们身上脱落,我们都让它化作尘埃:我们安排我们在这时代像秋日的树木,一棵棵把树叶和些过迟的花朵都交给秋风,好舒开树身伸入严冬;2shén me néng cóng wŏ [men,mén] shēn shàng tuō luò,wŏ [men,mén] dū ràng tā huà zuò chén āi:wŏ [men,mén] ān pái wŏ [men,mén] zài zhè shí dài xiàng qiū rì de shù mù,yī kē kē bă shù yè hé xiē guò chí de huā duŏ dū jiāo [jĭ,gĕi] qiū fēng,hăo shū kāi shù shēn shēn rù yán dōng;

我们安排我们在自然里,像蜕化的蝉蛾把残壳都会在泥里土里;wŏ [men,mén] ān pái wŏ [men,mén] zài zì rán lĭ,xiàng tuì huà de chán é bă cán [qiào,ké] dū huì zài ní lĭ tŭ lĭ;

我们把我们安排给那个未来的死亡,像一段歌曲歌声从音乐的身上脱落,归终剩下了音乐的身躯化作一脉的青山默默。wŏ [men,mén] bă wŏ [men,mén] ān pái [jĭ,gĕi] nà gè wèi lái de sĭ wáng,xiàng yī duàn gē qū gē shēng cóng yīn lè de shēn shàng tuō luò,guī zhōng shèng xià le yīn lè de shēn qū huà zuò yī mài de qīng shān mò mò。

3你秋风里萧萧的玉树——是一片音乐在我耳旁筑起一座严肃的庙堂,让我小心翼翼地走入;3nĭ qiū fēng lĭ xiāo xiāo de yù shù——shì yī piàn yīn lè zài wŏ ĕr páng [zhù,zhú] qĭ yī zuò yán sù de miào táng,ràng wŏ xiăo xīn yì yì dì zŏu rù;

又是插入晴空的高塔在我的面前高高耸起,有如一个圣者的身体,升华了全城市的喧哗。yòu shì chā rù qíng kōng de gāo tă zài wŏ de miàn qián gāo gāo sŏng qĭ,yŏu rú yī gè shèng zhĕ de shēn tĭ,shēng huá le quán chéng shì de xuān [huā,huá,yè]。

你无时不脱你的躯壳,凋零里只看着你生长;nĭ wú shí bù tuō nĭ de qū [qiào,ké],diāo líng lĭ zhī kàn zhe nĭ shēng cháng;

在阡陌纵横的田野上我把你看成我的引导:祝你永生,我愿一步步化身为你根下的泥土。zài qiān mò zòng héng de tián yĕ shàng wŏ bă nĭ kàn chéng wŏ de yĭn dăo:zhù nĭ yŏng shēng,wŏ yuàn yī bù bù huà shēn wèi nĭ gēn xià de ní tŭ。

4我常常想到人的一生,便不由得要向你祈祷。4wŏ cháng cháng xiăng dào rén de yī shēng,biàn bù yóu dé yào xiàng nĭ qí dăo。

你一丛白茸茸的小草不曾辜负了一个名称;nĭ yī cóng bái [róng,rŏng] [róng,rŏng] de xiăo căo bù céng gū fù le yī gè míng [chēng,chèn,chèng];

但你躲进着一切名称,过一个渺小的生活,不辜负高贵和洁白,默默地成就你的死生。dàn nĭ duŏ jìn zhe yī qiē míng [chēng,chèn,chèng],guò yī gè miăo xiăo de shēng huó,bù gū fù gāo guì hé jié bái,mò mò dì chéng jiù nĭ de sĭ shēng。

一切的形容、一切喧嚣到你身边,有的就凋落,有的化成了你的静默:这是你伟大的骄傲却在你的否定里完成。yī qiē de xíng róng、yī qiē xuān xiāo dào nĭ shēn biān,yŏu de jiù diāo luò,yŏu de huà chéng le nĭ de jìng mò:zhè shì nĭ wĕi dà de jiāo ào què zài nĭ de [fŏu,pĭ] dìng lĭ wán chéng。

我向你祈祷,为了人生。wŏ xiàng nĭ qí dăo,wèi le rén shēng。

5我永远不会忘记西方的那座水城,它是个人世的象征,千百个寂寞的集体。5wŏ yŏng yuăn bù huì wàng jì xī fāng de nà zuò shuĭ chéng,tā shì gè rén shì de xiàng zhēng,qiān băi gè jì mò de jí tĭ。

一个寂寞是一座岛,一座座都结成朋友。yī gè jì mò shì yī zuò dăo,yī zuò zuò dū jiē chéng péng yŏu。

当你向我拉一拉手,便象一座水上的桥;dāng nĭ xiàng wŏ [lā,lá,lă,là] yī [lā,lá,lă,là] shŏu,biàn xiàng yī zuò shuĭ shàng de qiáo;

当你向我笑一笑,便象是对面岛上忽然开了一扇楼窗。dāng nĭ xiàng wŏ xiào yī xiào,biàn xiàng shì duì miàn dăo shàng hū rán kāi le yī [shàn,shān] lóu chuāng。

等到了夜深静悄,只看见窗儿关闭,桥上也敛了人迹。dĕng dào le yè shēn jìng [qiăo,qiāo],zhī kàn jiàn chuāng ér guān bì,qiáo shàng yĕ liăn le rén jì。

6我时常看见在原野里一个村童,或一个农妇向着无语的晴空啼哭,是为了一个惩罚,可是为了一个玩具的毁弃?6wŏ shí cháng kàn jiàn zài yuán yĕ lĭ yī gè cūn tóng,huò yī gè nóng fù xiàng zhe wú yŭ de qíng kōng tí kū,shì wèi le yī gè chéng fá,kĕ shì wèi le yī gè [wán,wàn] jù de huĭ qì?

是为了丈夫的死亡,可是为了儿子的病创?shì wèi le zhàng fū de sĭ wáng,kĕ shì wèi le ér zĭ de bìng [chuàng,chuāng]?

啼哭得那样没有停息,像整个的生命都嵌在一个框子里,在框子外没有人生,也没有世界我觉得他们好象从古来就一任眼泪不住地流为了一个绝望的宇宙。tí kū dé nà yàng mò yŏu tíng xī,xiàng zhĕng gè de shēng mìng dū qiàn zài yī gè [kuàng,kuāng] zĭ lĭ,zài [kuàng,kuāng] zĭ wài mò yŏu rén shēng,yĕ mò yŏu shì jiè wŏ jué dé tā [men,mén] hăo xiàng cóng gŭ lái jiù yī [rèn,rén] yăn lèi bù zhù dì liú wèi le yī gè jué wàng de yŭ zhòu。

7和暖的阳光内我们来到郊外,象不同的河水融成一片大海。7hé nuăn de yáng guāng nèi wŏ [men,mén] lái dào jiāo wài,xiàng bù tóng de hé shuĭ róng chéng yī piàn dà hăi。

有同样的警醒在我们的心头,是同样的运命在我们的肩头。yŏu tóng yàng de jĭng xĭng zài wŏ [men,mén] de xīn tóu,shì tóng yàng de yùn mìng zài wŏ [men,mén] de jiān tóu。

共同有一个神他为我们担心:等到危险过去,那些分歧的街衢又把我们吸回,海水分成河水。gòng tóng yŏu yī gè shén tā wèi wŏ [men,mén] [dān,dàn,dăn] xīn:dĕng dào wēi xiăn guò qù,nà xiē fēn qí de jiē qú yòu bă wŏ [men,mén] xī huí,hăi shuĭ fēn chéng hé shuĭ。

8是一个旧日的梦想,眼前的人世太纷杂,想依附着鹏鸟飞翔去和宁静的星辰谈话。8shì yī gè jiù rì de mèng xiăng,yăn qián de rén shì tài fēn zá,xiăng yī fù zhe péng niăo fēi xiáng qù hé nìng jìng de xīng chén tán huà。

千年的梦像个老人期待着最好的儿孙——如今有人飞向星辰,却忘不了人世的纷纭。qiān nián de mèng xiàng gè lăo rén qī dài zhe zuì hăo de ér sūn——rú jīn yŏu rén fēi xiàng xīng chén,què wàng bù le rén shì de fēn yún。

他们常常为了学习怎样运行,怎样陨落,好把星秩序排在人间,便光一般投身空际。tā [men,mén] cháng cháng wèi le xué xí zĕn yàng yùn háng,zĕn yàng yŭn luò,hăo bă xīng zhì xù pái zài rén jiān,biàn guāng yī bān tóu shēn kōng jì。

如今那旧梦却化作远水荒山的陨石一片。rú jīn nà jiù mèng què huà zuò yuăn shuĭ huāng shān de yŭn shí yī piàn。

9你长年在生死的的中间生长,一旦你回到这堕落的城中,听着这市上的愚蠢的歌唱,你会象是一个古代的英雄在千百年后他忽然回来,从些变质的堕落的子孙寻不出一些盛年的姿态,他会出乎意外,感到眩昏。9nĭ cháng nián zài shēng sĭ de de zhōng jiān shēng cháng,yī dàn nĭ huí dào zhè duò luò de chéng zhōng,tīng zhe zhè shì shàng de yú chŭn de gē chàng,nĭ huì xiàng shì yī gè gŭ dài de yīng xióng zài qiān băi nián hòu tā hū rán huí lái,cóng xiē biàn zhì de duò luò de zĭ sūn xún bù chū yī xiē shèng nián de zī tài,tā huì chū hū yì wài,găn dào xuàn hūn。

你在战场上,像不朽的英雄在另一个世界永向苍穹,归终成为一只断线的纸鸢:但是这个命运你不要埋怨,你超越了他们,他们已不能维系住你的向上,你的旷远。nĭ zài zhàn chăng shàng,xiàng bù xiŭ de yīng xióng zài lìng yī gè shì jiè yŏng xiàng cāng qióng,guī zhōng chéng wèi yī zhī duàn xiàn de zhĭ yuān:dàn shì zhè gè mìng yùn nĭ bù yào [mái,mán] yuàn,nĭ chāo yuè le tā [men,mén],tā [men,mén] yĭ bù néng wéi [xì,jì] zhù nĭ de xiàng shàng,nĭ de kuàng yuăn。

10你的姓名,常常排列在许多的名姓里边,并没有什么两样,但是你却永久暗自保持住自己的光彩;10nĭ de xìng míng,cháng cháng pái liè zài xŭ duō de míng xìng lĭ biān,bìng mò yŏu shén me liăng yàng,dàn shì nĭ què yŏng jiŭ àn zì băo chí zhù zì jĭ de guāng căi;

我们只在黎明和黄昏认识了你是长庚,是启明,到夜半你和一般的星星也没有区分:多少青年人赖你宁静的启示才得到从正当的死生。wŏ [men,mén] zhī zài lí míng hé huáng hūn rèn shí le nĭ shì cháng gēng,shì qĭ míng,dào yè bàn nĭ hé yī bān de xīng xīng yĕ mò yŏu qū fēn:duō shăo qīng nián rén lài nĭ nìng jìng de qĭ shì cái dé dào cóng zhèng dāng de sĭ shēng。

如今你死了,我们深深感到,你已不能参加人类的将来的工作——如果这个世界能够复活,歪扭的事能够重新调整。rú jīn nĭ sĭ le,wŏ [men,mén] shēn shēn găn dào,nĭ yĭ bù néng [cān,cēn,shēn] jiā rén lèi de jiāng lái de gōng zuò——rú guŏ zhè gè shì jiè néng gòu fù huó,wāi niŭ de shì néng gòu [zhòng,chóng] xīn diào zhĕng。

11在许多年前的一个黄昏你为几个青年感到“一觉”;11zài xŭ duō nián qián de yī gè huáng hūn nĭ wèi jĭ gè qīng nián găn dào“yī jué”;

你不知经验过多少幻灭,但是那“一觉”却永不消沉。nĭ bù zhī jīng yàn guò duō shăo huàn miè,dàn shì nà“yī jué”què yŏng bù xiāo chén。

我永久怀着感谢的深情望着你,为了我们的时代:它被些愚蠢的人们毁坏,可是它的维护人却一生被摒弃在这个世界以外——你有几回望出一线光明,转过头来又有乌云遮盖。wŏ yŏng jiŭ huái zhe găn xiè de shēn qíng wàng zhe nĭ,wèi le wŏ [men,mén] de shí dài:tā bèi xiē yú chŭn de rén [men,mén] huĭ [huài,pī,pēi],kĕ shì tā de wéi hù rén què yī shēng bèi bìng qì zài zhè gè shì jiè yĭ wài——nĭ yŏu jĭ huí wàng chū yī xiàn guāng míng,zhuăn guò tóu lái yòu yŏu wū yún zhē gài。

你走完了你艰险的行程,艰苦中只有路旁的小草曾经引出你希望的微笑。nĭ zŏu wán le nĭ jiān xiăn de háng chéng,jiān kŭ zhōng zhī yŏu lù páng de xiăo căo céng jīng yĭn chū nĭ xī wàng de wēi xiào。

12你在荒村里忍受饥肠,你常常想到死填沟壑,你却不断地唱着哀歌,为了人间壮美的沦亡:战场上有健儿的死伤,天边有明星的陨落,万匹马随着浮云消没……你一生是他们的祭享。12nĭ zài huāng cūn lĭ ruòn shòu jī cháng,nĭ cháng cháng xiăng dào sĭ tián gōu hè,nĭ què bù duàn dì chàng zhe āi gē,wèi le rén jiān zhuàng mĕi de lún wáng:zhàn chăng shàng yŏu jiàn ér de sĭ shāng,tiān biān yŏu míng xīng de yŭn luò,wàn pĭ mă suí zhe fú yún xiāo mò……nĭ yī shēng shì tā [men,mén] de [jì,zhài] xiăng。

你的贫穷在闪烁发光象一件圣者的烂衣裳,就是一丝一缕在人间也有无穷的神的力量。nĭ de pín qióng zài shăn shuò fà guāng xiàng yī jiàn shèng zhĕ de làn yī [shang,cháng],jiù shì yī sī yī lǚ zài rén jiān yĕ yŏu wú qióng de shén de lì liáng。

一切冠盖在它的光前,只照出来可怜的形像。yī qiē guān gài zài tā de guāng qián,zhī zhào chū lái kĕ lián de xíng xiàng。

13你生长在平凡的市民的家庭,你为过许多平凡的女子流泪,在一代雄主的面前你也敬畏;13nĭ shēng cháng zài píng fán de shì mín de jiā tíng,nĭ wèi guò xŭ duō píng fán de nǚ zĭ liú lèi,zài yī dài xióng zhŭ de miàn qián nĭ yĕ jìng wèi;

你八十年的岁月是那样平静,好像宇宙在那儿寂寞地运行,但是不曾有一分一秒的停息,随时随处都演化出新的生机,不管风风雨雨,或是日朗天晴。nĭ bā shí nián de suì yuè shì nà yàng píng jìng,hăo xiàng yŭ zhòu zài nà ér jì mò dì yùn háng,dàn shì bù céng yŏu yī fēn yī miăo de tíng xī,suí shí suí chù dū yăn huà chū xīn de shēng jī,bù guăn fēng fēng yŭ yŭ,huò shì rì lăng tiān qíng。

从沉重的病中换来新的健康,从绝望的爱里换来新的营养,你知道飞蛾为什么投向火焰,蛇为什么脱去旧皮才能生长;cóng chén [zhòng,chóng] de bìng zhōng huàn lái xīn de jiàn kāng,cóng jué wàng de ài lĭ huàn lái xīn de yíng yăng,nĭ zhī dào fēi é wèi shén me tóu xiàng huŏ yàn,shé wèi shén me tuō qù jiù pí cái néng shēng cháng;

万物都在享用你的那句名言,它道破一切生的意义:“死和变。wàn wù dū zài xiăng yòng nĭ de nà jù míng yán,tā dào pò yī qiē shēng de yì yì:“sĭ hé biàn。

”14你的热情到处燃起火,你把一束向日的黄花,燃着了,浓郁的扁柏燃着了,还有在烈日下行走的人们,他们也是向着高处呼吁的火焰;”14nĭ de rè qíng dào chù rán qĭ huŏ,nĭ bă yī shù xiàng rì de huáng huā,rán zhe le,nóng yù de [biăn,piān] băi rán zhe le,huán yŏu zài liè rì xià háng zŏu de rén [men,mén],tā [men,mén] yĕ shì xiàng zhe gāo chù hū [yù,xū,yū] de huŏ yàn;

但是初春一棵枯寂的小树,一座监狱的小院和阴暗的房里低着头剥马铃薯的人:他们都像是永不消港的冰块。dàn shì chū chūn yī kē kū jì de xiăo shù,yī zuò jiān yù de xiăo yuàn hé yīn àn de fáng lĭ dī zhe tóu [bō,bāo] mă líng shŭ de rén:tā [men,mén] dū xiàng shì yŏng bù xiāo găng de bīng kuài。

这中间你画了吊桥,画了轻倩的船:你可要把些不幸者迎接过来?zhè zhōng jiān nĭ huà le diào qiáo,huà le qīng qiàn de chuán:nĭ kĕ yào bă xiē bù xìng zhĕ yíng jiē guò lái?

15看这一队队的骡马驮来了远方的货物,水也会冲来一些泥沙从些不知名的远处,风从千万里外也会掠来些他乡的叹息:我们走过无数的山水,随时占有,随时又放弃,仿佛鸟飞行在空中,它随时都管领太空,随时都感到一无所有。15kàn zhè yī duì duì de luó mă tuó lái le yuăn fāng de huò wù,shuĭ yĕ huì chōng lái yī xiē ní shā cóng xiē bù zhī míng de yuăn chù,fēng cóng qiān wàn lĭ wài yĕ huì [lüè,lüĕ] lái xiē tā xiāng de tàn xī:wŏ [men,mén] zŏu guò wú shù de shān shuĭ,suí shí zhān yŏu,suí shí yòu fàng qì,făng fú niăo fēi háng zài kōng zhōng,tā suí shí dū guăn lĭng tài kōng,suí shí dū găn dào yī wú suŏ yŏu。

什么是我们的实在?shén me shì wŏ [men,mén] de shí zài?

从远方什么也带不来从面前什么也带不走16我们站立在高高的山巅化身为一望无边的远景,化成面前的广漠的平原,化成平原上交错的蹊径。cóng yuăn fāng shén me yĕ dài bù lái cóng miàn qián shén me yĕ dài bù zŏu16wŏ [men,mén] zhàn lì zài gāo gāo de shān diān huà shēn wèi yī wàng wú biān de yuăn jĭng,huà chéng miàn qián de guăng mò de píng yuán,huà chéng píng yuán shàng jiāo cuò de [xī,qī] jìng。

哪条路,哪道水,没有关连,哪阵风,哪片云,没有呼应;[nă,nĕi,na,né,năi] tiáo lù,[nă,nĕi,na,né,năi] dào shuĭ,mò yŏu guān lián,[nă,nĕi,na,né,năi] zhèn fēng,[nă,nĕi,na,né,năi] piàn yún,mò yŏu hū yīng;

我们走过的城市、山川,都化成了我们的生命。wŏ [men,mén] zŏu guò de chéng shì、shān chuān,dū huà chéng le wŏ [men,mén] de shēng mìng。

我们的生长,我们的忧愁是某某山坡的一棵松树,是某某城上的一片浓雾;wŏ [men,mén] de shēng cháng,wŏ [men,mén] de yōu chóu shì mŏu mŏu shān pō de yī kē sōng shù,shì mŏu mŏu chéng shàng de yī piàn nóng wù;

我们随着风吹,随着水流,化成平原上交错的蹊径,化成蹊径上行人的生命。wŏ [men,mén] suí zhe fēng chuī,suí zhe shuĭ liú,huà chéng píng yuán shàng jiāo cuò de [xī,qī] jìng,huà chéng [xī,qī] jìng shàng háng rén de shēng mìng。

17你说,你最爱看这原野里一条条充满生命的小路,是多少无名行人的步履踏出来这些活泼的道路。17nĭ shuō,nĭ zuì ài kàn zhè yuán yĕ lĭ yī tiáo tiáo chōng măn shēng mìng de xiăo lù,shì duō shăo wú míng háng rén de bù lǚ tà chū lái zhè xiē huó pō de dào lù。

在我们心灵的原野里也有了一条条宛转的小路,但曾经在路上走过的行人多半已不知去处:寂寞的儿童、白发的夫妇,还有些年纪青青的男女,还有死去的朋友,他们都给我们踏出来这些道路;zài wŏ [men,mén] xīn líng de yuán yĕ lĭ yĕ yŏu le yī tiáo tiáo [wăn,yuān] zhuăn de xiăo lù,dàn céng jīng zài lù shàng zŏu guò de háng rén duō bàn yĭ bù zhī qù chù:jì mò de ér tóng、bái fà de fū fù,huán yŏu xiē nián jì qīng qīng de nán nǚ,huán yŏu sĭ qù de péng yŏu,tā [men,mén] dū [jĭ,gĕi] wŏ [men,mén] tà chū lái zhè xiē dào lù;

我们纪念着他们的步履不要荒芜了这几条小路。wŏ [men,mén] jì niàn zhe tā [men,mén] de bù lǚ bù yào huāng wú le zhè jĭ tiáo xiăo lù。

18我们常常度过一个亲密的夜在一间生疏的房里,它白昼时是什么模样,我们都无从认识,更不必说它的过去未来。18wŏ [men,mén] cháng cháng dù guò yī gè qīn mì de yè zài yī jiān shēng shū de fáng lĭ,tā bái zhòu shí shì shén me [mó,mú] yàng,wŏ [men,mén] dū wú cóng rèn shí,gèng bù bì shuō tā de guò qù wèi lái。

原野——一望无边地在我们窗外展开,我们只依稀地记得在黄昏时来的道路,便算是对它的认识,明天走后,我们也不再回来。yuán yĕ——yī wàng wú biān dì zài wŏ [men,mén] chuāng wài zhăn kāi,wŏ [men,mén] zhī yī xī dì jì dé zài huáng hūn shí lái de dào lù,biàn suàn shì duì tā de rèn shí,míng tiān zŏu hòu,wŏ [men,mén] yĕ bù zài huí lái。

闭上眼吧!bì shàng yăn [ba,bā]!

让那些亲密的夜和生疏的地方织在我们心里:我们的生命象那窗外的原野,我们在朦胧的原野上认出来一棵树,一闪湖光;ràng nà xiē qīn mì de yè hé shēng shū de dì fāng zhī zài wŏ [men,mén] xīn lĭ:wŏ [men,mén] de shēng mìng xiàng nà chuāng wài de yuán yĕ,wŏ [men,mén] zài méng lóng de yuán yĕ shàng rèn chū lái yī kē shù,yī shăn hú guāng;

它一望无际藏着忘却的过去,隐约的将来。tā yī wàng wú jì cáng zhe wàng què de guò qù,yĭn yuē de jiāng lái。

19我们招一招手,随着别离我们的世界便分成两个,身边感到冷,眼前忽然辽阔,象刚刚降生的两个婴儿。19wŏ [men,mén] zhāo yī zhāo shŏu,suí zhe bié lí wŏ [men,mén] de shì jiè biàn fēn chéng liăng gè,shēn biān găn dào lĕng,yăn qián hū rán liáo kuò,xiàng gāng gāng [jiàng,xiáng] shēng de liăng gè yīng ér。

啊,一次别离,一次降生,我们担负着工作的辛苦,把冷的变成暖,生的变成熟,各自把个人的世界耘耕,为了再见,好象初次相逢,怀着感谢的情怀想过去,象初晤面时忽然感到前生。[a,ā,á,ă,à],yī cì bié lí,yī cì [jiàng,xiáng] shēng,wŏ [men,mén] [dān,dàn,dăn] fù zhe gōng zuò de xīn kŭ,bă lĕng de biàn chéng nuăn,shēng de biàn chéng shú,gè zì bă gè rén de shì jiè yún gēng,wèi le zài jiàn,hăo xiàng chū cì xiāng féng,huái zhe găn xiè de qíng huái xiăng guò qù,xiàng chū wù miàn shí hū rán găn dào qián shēng。

一生里有几回春几回冬,我们只感受时序的轮替,感受不到人间规定的年龄。yī shēng lĭ yŏu jĭ huí chūn jĭ huí dōng,wŏ [men,mén] zhī găn shòu shí xù de lún tì,găn shòu bù dào rén jiān guī dìng de nián líng。

20有多少面容,有多少语声在我们梦里是这般真切,不管是亲密的还是陌生:是我自己的生命的分裂,可是融合了许多的生命,在融合后开了花,结了果?20yŏu duō shăo miàn róng,yŏu duō shăo yŭ shēng zài wŏ [men,mén] mèng lĭ shì zhè bān zhēn qiē,bù guăn shì qīn mì de huán shì mò shēng:shì wŏ zì jĭ de shēng mìng de fēn liè,kĕ shì róng hé le xŭ duō de shēng mìng,zài róng hé hòu kāi le huā,jiē le guŏ?

谁能把自己的生命把定对着这茫茫如水的夜色,谁能让他的语声和面容只在些亲密的梦里索回?shuí néng bă zì jĭ de shēng mìng bă dìng duì zhe zhè máng máng rú shuĭ de yè sè,shuí néng ràng tā de yŭ shēng hé miàn róng zhī zài xiē qīn mì de mèng lĭ suŏ huí?

我们不知已经有多少回被映在一个辽远的天空,被船夫或沙漠里的行人添了些新鲜的梦的养分。wŏ [men,mén] bù zhī yĭ jīng yŏu duō shăo huí bèi yìng zài yī gè liáo yuăn de tiān kōng,bèi chuán fū huò shā mò lĭ de háng rén tiān le xiē xīn xiān de mèng de yăng fēn。

21我们听着狂风里的暴雨,我们在灯光下这样孤单,我们在这小小的茅屋里就是和我们用具的中间也有了千里万里的距离:钢炉在向往深山的矿苗瓷壶在向往江边的陶泥;21wŏ [men,mén] tīng zhe kuáng fēng lĭ de bào yŭ,wŏ [men,mén] zài dēng guāng xià zhè yàng gū dān,wŏ [men,mén] zài zhè xiăo xiăo de máo wū lĭ jiù shì hé wŏ [men,mén] yòng jù de zhōng jiān yĕ yŏu le qiān lĭ wàn lĭ de jù lí:[gāng,gàng] lú zài xiàng wăng shēn shān de kuàng miáo cí hú zài xiàng wăng jiāng biān de táo ní;

它们都像风雨中的飞鸟各自东西。tā [men,mén] dū xiàng fēng yŭ zhōng de fēi niăo gè zì dōng xī。

我们紧紧抱住,好象自身也都不能自主。wŏ [men,mén] jĭn jĭn bào zhù,hăo xiàng zì shēn yĕ dū bù néng zì zhŭ。

狂风把一切都吹入高空,暴雨把一切又淋入泥土,只剩下这点微弱的灯红在证实我们生命的暂住。kuáng fēng bă yī qiē dū chuī rù gāo kōng,bào yŭ bă yī qiē yòu [lín,lìn] rù ní tŭ,zhī shèng xià zhè diăn wēi ruò de dēng hóng zài zhèng shí wŏ [men,mén] shēng mìng de zàn zhù。

22深夜又是深山,听着夜雨沉沉。22shēn yè yòu shì shēn shān,tīng zhe yè yŭ chén chén。

十里外的山村廿里外的市廛它们可还存在?shí lĭ wài de shān cūn niàn lĭ wài de shì chán tā [men,mén] kĕ huán cún zài?

十年前的山川廿年前的梦幻都在雨里沉埋。shí nián qián de shān chuān niàn nián qián de mèng huàn dū zài yŭ lĭ chén [mái,mán]。

四围这样狭窄,好象回到母胎;sì wéi zhè yàng xiá [zhăi,zé],hăo xiàng huí dào mŭ tāi;

神,我深夜祈求像个古代的人:“给我狭窄的心一个大的宇宙!shén,wŏ shēn yè qí qiú xiàng gè gŭ dài de rén:“[jĭ,gĕi] wŏ xiá [zhăi,zé] de xīn yī gè dà de yŭ zhòu!

”23接连落了半月的雨你们自从降生以来就只知道潮湿阴郁一天雨云忽然散开太阳光照满了墙壁,我看见你们的母亲把你们衔到阳光里,让你们用你们全身第一次领受光和暖,等到太阳落后,它又衔你们回去。”23jiē lián luò le bàn yuè de yŭ nĭ [men,mén] zì cóng [jiàng,xiáng] shēng yĭ lái jiù zhī zhī dào cháo shī yīn yù yī tiān yŭ yún hū rán sàn kāi tài yáng guāng zhào măn le qiáng bì,wŏ kàn jiàn nĭ [men,mén] de mŭ qīn bă nĭ [men,mén] xián dào yáng guāng lĭ,ràng nĭ [men,mén] yòng nĭ [men,mén] quán shēn dì yī cì lĭng shòu guāng hé nuăn,dĕng dào tài yáng luò hòu,tā yòu xián nĭ [men,mén] huí qù。

你们没有记忆,但这一幕经验会融入将来的吠声,你们在深夜吠出光明。nĭ [men,mén] mò yŏu jì yì,dàn zhè yī mù jīng yàn huì róng rù jiāng lái de fèi shēng,nĭ [men,mén] zài shēn yè fèi chū guāng míng。

24这里几千年前处处好象已经有我们的生命;24zhè lĭ jĭ qiān nián qián chù chù hăo xiàng yĭ jīng yŏu wŏ [men,mén] de shēng mìng;

我们未降生前一个歌声已经从变幻的天空,从绿草和青松唱我们的运命。wŏ [men,mén] wèi [jiàng,xiáng] shēng qián yī gè gē shēng yĭ jīng cóng biàn huàn de tiān kōng,cóng lǜ căo hé qīng sōng chàng wŏ [men,mén] de yùn mìng。

我们忧患重重,这里怎么竟会听到这样歌声?wŏ [men,mén] yōu huàn [zhòng,chóng] [zhòng,chóng],zhè lĭ zĕn me jìng huì tīng dào zhè yàng gē shēng?

看那小的飞虫,在它的飞翔内时时都是永生。kàn nà xiăo de fēi chóng,zài tā de fēi xiáng nèi shí shí dū shì yŏng shēng。

25案头摆设着用具,架上陈列着书籍,终日在些静物里我们不住地思虑;25àn tóu băi shè zhe yòng jù,jià shàng chén liè zhe shū jí,zhōng rì zài xiē jìng wù lĭ wŏ [men,mén] bù zhù dì sī lǜ;

言语里没有歌声,举动里没有舞蹈,空空问窗外飞鸟为什么振翼凌空。yán yŭ lĭ mò yŏu gē shēng,jŭ dòng lĭ mò yŏu wŭ dăo,kōng kōng wèn chuāng wài fēi niăo wèi shén me zhèn yì líng kōng。

只有睡着的身体,夜静时起了韵律,空气在身内游戏海盐在血里游戏——梦里可能听得到天和海向我们呼叫?zhī yŏu shuì zhe de shēn tĭ,yè jìng shí qĭ le yùn lǜ,kōng qì zài shēn nèi yóu xì hăi yán zài xuè lĭ yóu xì——mèng lĭ kĕ néng tīng dé dào tiān hé hăi xiàng wŏ [men,mén] hū jiào?

26我们天天走着一条熟路回到我们居住的地方;26wŏ [men,mén] tiān tiān zŏu zhe yī tiáo shú lù huí dào wŏ [men,mén] jū zhù de dì fāng;

但是在这林里面还隐藏许多小路,又深邃,又生疏。dàn shì zài zhè lín lĭ miàn huán yĭn cáng xŭ duō xiăo lù,yòu shēn suì,yòu shēng shū。

走一条生的,便有些心慌,怕越走越远,走入迷途,但不知不觉从村疏处忽然望见我们住的地方象座新的岛屿呈在天边。zŏu yī tiáo shēng de,biàn yŏu xiē xīn huāng,pà yuè zŏu yuè yuăn,zŏu rù mí tú,dàn bù zhī bù jué cóng cūn shū chù hū rán wàng jiàn wŏ [men,mén] zhù de dì fāng xiàng zuò xīn de dăo yŭ chéng zài tiān biān。

我们的身边有多少事物向我们要求新的发现:不要觉得一切都已熟悉,到死时抚摸自己的发肤生了疑问:这是谁的身体?wŏ [men,mén] de shēn biān yŏu duō shăo shì wù xiàng wŏ [men,mén] yào qiú xīn de fà xiàn:bù yào jué dé yī qiē dū yĭ shú xī,dào sĭ shí fŭ mō zì jĭ de fà fū shēng le yí wèn:zhè shì shuí de shēn tĭ?

27从一片泛滥无形的水里取水人取来椭圆的一瓶,这点水就得到一个定形;27cóng yī piàn fàn làn wú xíng de shuĭ lĭ qŭ shuĭ rén qŭ lái tuŏ yuán de yī píng,zhè diăn shuĭ jiù dé dào yī gè dìng xíng;

看,在秋风里飘扬的风旗,它把住些把不住的事体,让远方的光、远方的黑夜和些远方的草木的荣谢,还有个奔向无穷的心意,都保留一些在这面旗上。kàn,zài qiū fēng lĭ piāo yáng de fēng qí,tā bă zhù xiē bă bù zhù de shì tĭ,ràng yuăn fāng de guāng、yuăn fāng de hēi yè hé xiē yuăn fāng de căo mù de róng xiè,huán yŏu gè bēn xiàng wú qióng de xīn yì,dū băo liú yī xiē zài zhè miàn qí shàng。

我们空空听过一夜风声,空看了一天的草黄叶红,向何处安排我们的思、想?wŏ [men,mén] kōng kōng tīng guò yī yè fēng shēng,kōng kàn le yī tiān de căo huáng yè hóng,xiàng hé chù ān pái wŏ [men,mén] de sī、xiăng?

但愿这些诗象一面风旗把住一些把不住的事体。dàn yuàn zhè xiē shī xiàng yī miàn fēng qí bă zhù yī xiē bă bù zhù de shì tĭ。

(原载《十四行集》,上海文化生活出版社1949年版)(yuán zài《shí sì háng jí》,shàng hăi wén huà shēng huó chū băn shè1949nián băn)

诗人简介

冯至(1905-1993),原名冯承植,字君培。直隶涿州(今河北涿县)人。诗人、教育家、德语文学专家、翻译家。1921年考入北京大学预科,对诗歌发生兴趣,开始新诗创作。1923年夏参加林如稷等在上海主办的文学团体浅草社。1925年浅草社停止活动,和杨晦、陈翔鹤、陈炜谟另组沉钟社,出版《沉钟》周刊、半月刊和《沉钟丛刊》。1927年毕业于北京大学德文系,出版了第一部诗集《昨日之歌》,在哈尔滨和北平从事教学工作。1929年出版第二部诗集《北游及其他》。1930年冯至与废名合编《骆驼草》周刊。同年赴德国留学,研治文学和哲学,获德国海德堡大学哲学博士学位。1935年回国后曾任同济大学教授兼附设高级中学主任,西南联合大学外交系德语教授等职。...► 7篇诗文

诗文推荐

帝将于郊,昭事上祀。

爰兹毕觞,复即于此。

飚载旋,容旌沓骑。

维皇嘉承,锡祚昌炽。

齐居皇皇,琼琚锵锵。

承祭之初,其如在旁。

挹彼注兹,储禧迎祥。

神之听之,欣欣乐康。

格外谈,惊人句,懵懂禅和徒指注。

灼然好个佛无光,言下迷宗空自忙。

赖有知音招庆在,譊讹一夏为雌黄。

雌黄出,暗写愁肠寄知识。

笙肃纷如,陟彼庙庭。

锵锵佩玉,怀兹先灵。

神保聿止,音容杳冥。

繁禧是介,万年惟宁。

赵州石桥,只见略彴。

度驴度马,应病与药。

换步移身,在富分贫。

当头如认著,东鲁问西秦。

芥纳须弥内,万卷诗书在,须弥纳芥子,一字也不会。

有主有宾,无疏无亲。

直饶七佛到来。

各与三十拄杖,少喜多嗔。

布袋头一结,百城消息绝。

蜡人冰不冰,万里一条铁。

珊瑚枝枝撑著月。

一人打毡拍板,一人吹无孔笛。

梵音清雅,令人乐闻。

且道是什么曲调,洞庭山脚太湖心。

天悠悠,云悠悠。

辊底浪花翻雪,竞龙舟。

年年是好年,日日是好日。

新年人看旧年人,旧年日有新年日。

潮生涨旧痕,潮落石头出。

万物有迁流,迁流无变易。

有变易,上上大吉。

山僧恰似抱璞者,但欠临风涕泣。

不道举世无人,只是可惜许。

父子不传,百无一有。

狭路相逢,推门落臼。

指天指地,点胸点肋。

将谓六识未具初生孩儿,元来通身是胆白拈正贼。

赞叹无门,也是这个。

骂詈无门,也是这个。

文彩未彰谁辨得,却烦首座通消息。

于穆真皇,维烈有光。

丕承二后,奄奠万方。

威加武狄,道路穹苍。

歆时社祀,降福无疆。

日暖喷庭花,风轻摇岸柳。

双林入灭老臊胡,至今犹露摩胸手。

蜀锦尘香生袜罗。

小婆娑。

个侬无赖动人多。

是横波。

楼角云开风卷幕,月侵河。

纤纤持酒艳声歌。

奈情何。

转求转远,不求更远。

岂不见东野庵前水磨,辘辘机轮目转。

西颢沆砀,执矩司秋。

诹言协灵,时祀也修。

礼有荐献,爰视公侯。

秩而祭之,百福是遒。