查看拼音

宫词一百首

蓬莱正殿压金鳌,红日初生碧海涛。péng lái zhēng diàn yā jīn áo,hóng rì chū shēng bì hăi tāo。

闲著五门遥北望,柘黄新帕御床高。xián zhù wŭ mén yáo bĕi wàng,zhè huáng xīn pà yù chuáng gāo。

殿前传点各依班,召对西来八诏蛮。diàn qián [chuán,zhuàn] diăn gè yī bān,zhào duì xī lái bā zhào mán。

上得青花龙尾道,侧身偷觑正南山。shàng dé qīng huā lóng wĕi dào,cè shēn tōu [qù,qū] zhēng nán shān。

龙烟日暖紫瞳瞳,宣政门当玉殿风。lóng yān rì nuăn zĭ tóng tóng,xuān zhèng mén dāng yù diàn fēng。

五刻阁前卿相出,下帘声在半天中。wŭ [kè,kē] gé qián qīng xiāng chū,xià lián shēng zài bàn tiān zhōng。

白玉窗前起草臣,樱桃初赤赐尝新。bái yù chuāng qián qĭ căo chén,yīng táo chū chì cì cháng xīn。

殿头传语金阶远,只进词来谢圣人。diàn tóu [chuán,zhuàn] yŭ jīn jiē yuăn,zhĭ jìn cí lái xiè shèng rén。

内人对御叠花笺,绣坐移来玉案边。nèi rén duì yù dié huā jiān,xiù zuò yí lái yù àn biān。

红蜡烛前呈草本,平明舁出阁门宣。hóng [là,zhà] zhú qián chéng căo bĕn,píng míng yú chū gé mén xuān。

千牛仗下放朝初,玉案傍边立起居。qiān niú zhàng xià fàng zhāo chū,yù àn bàng biān lì qĭ jū。

每日进来金凤纸,殿头无事不多书。mĕi rì jìn lái jīn fèng zhĭ,diàn tóu wú shì bù duō shū。

延英引对碧衣郎,江砚宣毫各别床。yán yīng yĭn duì bì yī láng,jiāng yàn xuān háo gè bié chuáng。

天子下帘亲考试,宫人手里过茶汤。tiān zĭ xià lián qīn kăo shì,gōng rén shŏu lĭ guò chá tāng。

未明开著九重关,金画黄龙五色幡。wèi míng kāi zhù jiŭ chóng guān,jīn huà huáng lóng wŭ sè fān。

直到银台排仗合,圣人三殿对西番。zhí dào yín tái pái zhàng hé,shèng rén sān diàn duì xī fān。

少年天子重边功,亲到凌烟画阁中。shào nián tiān zĭ chóng biān gōng,qīn dào líng yān huà gé zhōng。

教觅勋臣写图本,长将殿里作屏风。jiāo mì xūn chén xiĕ tú bĕn,cháng jiāng diàn lĭ zuò píng fēng。

丹凤楼门把火开,五云金辂下天来。dān fèng lóu mén bă huŏ kāi,wŭ yún jīn lù xià tiān lái。

阶前走马人宣尉,天子南郊一宿回。jiē qián zŏu mă rén xuān wèi,tiān zĭ nán jiāo yī xiŭ huí。

楼前立仗看宣赦,万岁声长拜舞齐。lóu qián lì zhàng kàn xuān shè,wàn suì shēng cháng bài wŭ qí。

日照彩盘高百尺,飞仙争上取金鸡。rì zhào căi pán gāo băi chĭ,fēi xiān zhēng shàng qŭ jīn jī。

集贤殿里图书满,点勘头边御印同。jí xián diàn lĭ tú shū măn,diăn [kān,kàn] tóu biān yù yìn tóng。

真迹进来依数字,别收锁在玉函中。zhēn jì jìn lái yī shŭ zì,bié shōu suŏ zài yù hán zhōng。

秘殿清斋刻漏长,紫微宫女夜焚香。mì diàn qīng zhāi [kè,kē] lòu cháng,zĭ wēi gōng nǚ yè fén xiāng。

拜陵日近公卿发,卤簿分头入太常。bài líng rì jìn gōng qīng fà,lŭ bù fēn tóu rù tài cháng。

新调白马怕鞭声,供奉骑来绕殿行。xīn diào bái mă pà biān shēng,gòng fèng qí lái rào diàn háng。

为报诸王侵早入,隔门催进打球名。wèi bào zhū wáng qīn zăo rù,gé mén cuī jìn [dă,dá] qiú míng。

对御难争第一筹,殿前不打背身球。duì yù nán zhēng dì yī chóu,diàn qián bù [dă,dá] bèi shēn qiú。

内人唱好龟兹急,天子鞘回过玉楼。nèi rén chàng hăo qiū cí jí,tiān zĭ [qiào,shāo] huí guò yù lóu。

新衫一样殿头黄,银带排方獭尾长。xīn shān yī yàng diàn tóu huáng,yín dài pái fāng tă wĕi cháng。

总把玉鞭骑御马,绿鬃红额麝香香。zŏng bă yù biān qí yù mă,lǜ zōng hóng é shè xiāng xiāng。

罗衫叶叶绣重重,金凤银鹅各一丛。luó shān yè yè xiù chóng chóng,jīn fèng yín é gè yī cóng。

每遍舞时分两向,太平万岁字当中。mĕi biàn wŭ shí fēn liăng xiàng,tài píng wàn suì zì dāng zhōng。

鱼藻宫中锁翠娥,先皇行处不曾过。yú zăo gōng zhōng suŏ cuì é,xiān huáng háng chù bù céng guò。

如今池底休铺锦,菱角鸡头积渐多。rú jīn chí dĭ xiū [pū,pù] jĭn,líng jiăo jī tóu jī jiàn duō。

殿前明日中和节,连夜琼林散舞衣。diàn qián míng rì zhōng hé jié,lián yè qióng lín sàn wŭ yī。

传报所司分蜡烛,监开金锁放入归。[chuán,zhuàn] bào suŏ sī fēn [là,zhà] zhú,jiān kāi jīn suŏ fàng rù guī。

五更三点索金车,尽放宫人出看花。wŭ gēng sān diăn suŏ jīn chē,jìn fàng gōng rén chū kàn huā。

仗下一时催立马,殿头先报内园家。zhàng xià yī shí cuī lì mă,diàn tóu xiān bào nèi yuán jiā。

城东北面望云楼,半下珠帘半上钩。chéng dōng bĕi miàn wàng yún lóu,bàn xià zhū lián bàn shàng gōu。

骑马行人长远过,恐防天子在楼头。qí mă háng rén cháng yuăn guò,kŏng fáng tiān zĭ zài lóu tóu。

射生宫女宿红妆,把得新弓各自张。shè shēng gōng nǚ xiù hóng zhuāng,bă dé xīn gōng gè zì zhāng。

临上马时齐赐酒,男儿跪拜谢君王。lín shàng mă shí qí cì jiŭ,nán ér guì bài xiè jūn wáng。

新秋白兔大于拳,红耳霜毛趁草眠。xīn qiū bái tù dà yú quán,hóng ĕr shuāng máo chèn căo mián。

天子不教人射杀,玉鞭遮到马蹄前。tiān zĭ bù jiāo rén shè shā,yù biān zhē dào mă tí qián。

内鹰笼脱解红绦,斗胜争飞出手高。nèi yīng lŏng tuō jiĕ hóng tāo,dòu shèng zhēng fēi chū shŏu gāo。

直上青云还却下,一双金爪掬花毛。zhí shàng qīng yún huán què xià,yī shuāng jīn [zhuă,zhăo] [jū,jú] huā máo。

竞渡船头掉采旗,两边溅水湿罗衣。jìng dù chuán tóu diào căi qí,liăng biān jiàn shuĭ shī luó yī。

池东争向池西岸,先到先书上字归。chí dōng zhēng xiàng chí xī àn,xiān dào xiān shū shàng zì guī。

灯前飞入玉阶虫,未卧常闻半夜钟。dēng qián fēi rù yù jiē chóng,wèi wò cháng wén bàn yè zhōng。

看著中元斋日到,自盘金线绣真容。kàn zhù zhōng yuán zhāi rì dào,zì pán jīn xiàn xiù zhēn róng。

红灯睡里唤春云,云上三更直宿分。hóng dēng shuì lĭ huàn chūn yún,yún shàng sān gēng zhí xiù fēn。

金砌雨来行步滑,两人抬起隐花裙。jīn qì yŭ lái háng bù huá,liăng rén tái qĭ yĭn huā qún。

一时起立吹箫管,得宠人来满殿迎。yī shí qĭ lì chuī xiāo guăn,dé chŏng rén lái măn diàn yíng。

整顿衣裳皆著却,舞头当拍第三声。zhĕng dùn yī [shang,cháng] jiē zhù què,wŭ tóu dāng pāi dì sān shēng。

琵琶先抹六么头,小管丁宁侧调愁。pí pá xiān [mŏ,mā,mò] liù me tóu,xiăo guăn [dīng,zhēng] nìng cè diào chóu。

半夜美人双唱起,一声声出凤凰楼。bàn yè mĕi rén shuāng chàng qĭ,yī shēng shēng chū fèng huáng lóu。

春池日暖少风波,花里牵船水上歌。chūn chí rì nuăn shào fēng bō,huā lĭ qiān chuán shuĭ shàng gē。

遥索剑南新样锦,东宫先钓得鱼多。yáo suŏ jiàn nán xīn yàng jĭn,dōng gōng xiān diào dé yú duō。

十三初学擘箜篌,弟子名中被点留。shí sān chū xué [bò,bāi] kōng hóu,dì zĭ míng zhōng bèi diăn liú。

昨日教坊新进入,并房宫女与梳头。zuó rì jiāo [fāng,fáng] xīn jìn rù,bìng fáng gōng nǚ yŭ shū tóu。

红蛮杆拨贴胸前,移坐当头近御筵。hóng mán [gān,găn] bō tiē xiōng qián,yí zuò dāng tóu jìn yù yán。

用力独弹金殿响,凤凰飞下四条弦。yòng lì dú dàn jīn diàn xiăng,fèng huáng fēi xià sì tiáo xián。

春风吹雨洒旗竿,得出深宫不怕寒。chūn fēng chuī yŭ să qí gān,dé chū shēn gōng bù pà hán。

夸道自家能走马,团中横过觅人看。kuā dào zì jiā néng zŏu mă,tuán zhōng héng guò mì rén kàn。

粟金腰带象牙锥,散插红翎玉突枝。sù jīn yāo dài xiàng yá zhuī,sàn chā hóng líng yù tū zhī。

旋猎一边还引马,归来鸡兔绕鞍垂。xuán liè yī biān huán yĭn mă,guī lái jī tù rào ān chuí。

云驳花骢各试行,一般毛色一般缨。yún bó huā cōng gè shì háng,yī bān máo sè yī bān yīng。

殿前来往重骑过,欲得君王别赐名。diàn qián lái wăng chóng qí guò,yù dé jūn wáng bié cì míng。

每夜停灯熨御衣,银熏笼底火霏霏。mĕi yè tíng dēng [yùn,yù] yù yī,yín xūn lŏng dĭ huŏ fēi fēi。

遥听帐里君王觉,上直钟声始得归。yáo tīng zhàng lĭ jūn wáng jué,shàng zhí zhōng shēng shĭ dé guī。

因吃樱桃病放归,三年著破旧罗衣。yīn [chī,jí] yīng táo bìng fàng guī,sān nián zhù pò jiù luó yī。

内中人识从来去,结得金花上贵妃。nèi zhōng rén shí cóng lái qù,jié dé jīn huā shàng guì fēi。

欲迎天子看花去,下得金阶却悔行。yù yíng tiān zĭ kàn huā qù,xià dé jīn jiē què huĭ háng。

恐见失恩人旧院,回来忆著五弦声。kŏng jiàn shī ēn rén jiù yuàn,huí lái yì zhù wŭ xián shēng。

往来旧院不堪修,近敕宣徽别起楼。wăng lái jiù yuàn bù kān xiū,jìn chì xuān huī bié qĭ lóu。

闻有美人新进入,六宫未见一时愁。wén yŏu mĕi rén xīn jìn rù,liù gōng wèi jiàn yī shí chóu。

自夸歌舞胜诸人,恨未承恩出内频。zì kuā gē wŭ shèng zhū rén,hèn wèi chéng ēn chū nèi pín。

连夜宫中修别院,地衣帘额一时新。lián yè gōng zhōng xiū bié yuàn,dì yī lián é yī shí xīn。

闷来无处可思量,旋下金阶旋忆床。mèn lái wú chù kĕ sī liáng,xuán xià jīn jiē xuán yì chuáng。

收得山丹红蕊粉,镜前洗却麝香黄。shōu dé shān dān hóng ruĭ fĕn,jìng qián xĭ què shè xiāng huáng。

蜂须蝉翅薄松松,浮动搔头似有风。fēng xū chán chì bó sōng sōng,fú dòng sāo tóu sì yŏu fēng。

一度出时抛一遍,金条零落满函中。yī dù chū shí pāo yī biàn,jīn tiáo líng luò măn hán zhōng。

合暗报来门锁了,夜深应别唤笙歌。hé àn bào lái mén suŏ le,yè shēn yīng bié huàn shēng gē。

房房下著珠帘睡,月过金阶白露多。fáng fáng xià zhù zhū lián shuì,yuè guò jīn jiē bái lù duō。

御厨不食索时新,每见花开即苦春。yù chú bù shí suŏ shí xīn,mĕi jiàn huā kāi jí kŭ chūn。

白日卧多娇似病,隔帘教唤女医人。bái rì wò duō jiāo sì bìng,gé lián jiāo huàn nǚ yī rén。

丛丛洗手绕金盆,旋拭红巾入殿门。cóng cóng xĭ shŏu rào jīn pén,xuán shì hóng jīn rù diàn mén。

众里遥抛新摘子,在前收得便承恩。zhòng lĭ yáo pāo xīn zhāi zĭ,zài qián shōu dé biàn chéng ēn。

御池水色春来好,处处分流白玉渠。yù chí shuĭ sè chūn lái hăo,chù chù fēn liú bái yù qú。

密奏君王知入月,唤人相伴洗裙裾。mì zòu jūn wáng zhī rù yuè,huàn rén xiāng bàn xĭ qún jū。

移来女乐部头边,新赐花檀木五弦。yí lái nǚ lè bù tóu biān,xīn cì huā tán mù wŭ xián。

缏得红罗手帕子,中心细画一双蝉。biàn dé hóng luó shŏu pà zĭ,zhōng xīn xì huà yī shuāng chán。

新晴草色绿温暾,山雪初消渐出浑。xīn qíng căo sè lǜ wēn tūn,shān xuĕ chū xiāo jiàn chū hún。

今日踏青归校晚,传声留著望春门。jīn rì tà qīng guī [xiào,jiào] wăn,[chuán,zhuàn] shēng liú zhù wàng chūn mén。

两楼相换珠帘额,中尉明朝设内家。liăng lóu xiāng huàn zhū lián é,zhōng wèi míng zhāo shè nèi jiā。

一样金盘五千面,红酥点出牡丹花。yī yàng jīn pán wŭ qiān miàn,hóng sū diăn chū mŭ dān huā。

尽送春来出内家,记巡传把一枝花。jìn sòng chūn lái chū nèi jiā,jì xún [chuán,zhuàn] bă yī zhī huā。

散时各自烧红烛,相逐行归不上车。sàn shí gè zì shāo hóng zhú,xiāng zhú háng guī bù shàng chē。

家常爱著旧衣裳,空插红梳不作妆。jiā cháng ài zhù jiù yī [shang,cháng],kōng chā hóng shū bù zuò zhuāng。

忽地下阶裙带解,非时应得见君王。hū dì xià jiē qún dài jiĕ,fēi shí yīng dé jiàn jūn wáng。

别敕教歌不出房,一声一遍奏君王。bié chì jiāo gē bù chū fáng,yī shēng yī biàn zòu jūn wáng。

再三博士留残拍,索向宣徽作彻章。zài sān bó shì liú cán pāi,suŏ xiàng xuān huī zuò chè zhāng。

行中第一争先舞,博士傍边亦被欺。háng zhōng dì yī zhēng xiān wŭ,bó shì bàng biān yì bèi qī。

忽觉管弦偷破拍,急翻罗袖不教知。hū jué guăn xián tōu pò pāi,jí fān luó xiù bù jiāo zhī。

私缝黄帔舍钗梳,欲得金仙观里居。sī [féng,fèng] huáng pèi shĕ chāi shū,yù dé jīn xiān guān lĭ jū。

近被君王知识字,收来案上检文书。jìn bèi jūn wáng zhī shí zì,shōu lái àn shàng jiăn wén shū。

月冷江清近猎时,玉阶金瓦雪澌澌。yuè lĕng jiāng qīng jìn liè shí,yù jiē jīn wă xuĕ sī sī。

浴堂门外抄名入,公主家人谢面脂。yù táng mén wài chāo míng rù,gōng zhŭ jiā rén xiè miàn zhī。

未承恩泽一家愁,乍到宫中忆外头。wèi chéng ēn zé yī jiā chóu,zhà dào gōng zhōng yì wài tóu。

求守管弦声款逐,侧商调里唱伊州。qiú shŏu guăn xián shēng kuăn zhú,cè shāng diào lĭ chàng yī zhōu。

东风泼火雨新休,舁尽春泥扫雪沟。dōng fēng pō huŏ yŭ xīn xiū,yú jìn chūn ní săo xuĕ gōu。

走马犊车当御路,汉阳宫主进鸡球。zŏu mă dú chē dāng yù lù,hàn yáng gōng zhŭ jìn jī qiú。

风帘水阁压芙蓉,四面钩栏在水中。fēng lián shuĭ gé yā fú róng,sì miàn gōu lán zài shuĭ zhōng。

避热不归金殿宿,秋河织女夜妆红。bì rè bù guī jīn diàn xiù,qiū hé zhī nǚ yè zhuāng hóng。

圣人生日明朝是,私地教人属内监。shèng rén shēng rì míng zhāo shì,sī dì jiāo rén shŭ nèi jiān。

自写金花红榜子,前头先进凤凰衫。zì xiĕ jīn huā hóng băng zĭ,qián tóu xiān jìn fèng huáng shān。

避暑昭阳不掷卢,井边含水喷鸦雏。bì shŭ zhāo yáng bù zhì lú,jĭng biān hán shuĭ pēn yā chú。

内中数日无呼唤,拓得滕王蛱蝶图。nèi zhōng shŭ rì wú hū huàn,[tuò,tà] dé téng wáng jiá dié tú。

内宴初秋入二更,殿前灯火一天明。nèi yàn chū qiū rù èr gēng,diàn qián dēng huŏ yī tiān míng。

中宫传旨音声散,诸院门开触处行。zhōng gōng [chuán,zhuàn] zhĭ yīn shēng sàn,zhū yuàn mén kāi chù chù háng。

玉蝉金雀三层插,翠髻高丛绿鬓虚。yù chán jīn què sān céng chā,cuì jì gāo cóng lǜ bìn xū。

舞处春风吹落地,归来别赐一头梳。wŭ chù chūn fēng chuī luò dì,guī lái bié cì yī tóu shū。

树叶初成鸟护窠,石榴花里笑声多。shù yè chū chéng niăo hù kē,shí liú huā lĭ xiào shēng duō。

众中遗却金钗子,拾得从他要赎么。zhòng zhōng yí què jīn chāi zĭ,shí dé cóng tā yào shú me。

小殿初成粉未乾,贵妃姊妹自来看。xiăo diàn chū chéng fĕn wèi qián,guì fēi zĭ mèi zì lái kàn。

为逢好日先移入,续向街西索牡丹。wèi féng hăo rì xiān yí rù,xù xiàng jiē xī suŏ mŭ dān。

内人相续报花开,准拟君王便看来。nèi rén xiāng xù bào huā kāi,zhŭn nĭ jūn wáng biàn kàn lái。

逢着五弦琴绣袋,宜春院里按歌回。féng zhe wŭ xián qín xiù dài,yí chūn yuàn lĭ àn gē huí。

巡吹慢遍不相和,暗数看谁曲校多。xún chuī màn biàn bù xiāng hé,àn shŭ kàn shuí qū [xiào,jiào] duō。

明日梨花园里见,先须逐得内家歌。míng rì lí huā yuán lĭ jiàn,xiān xū zhú dé nèi jiā gē。

黄金合里盛红雪,重结香罗四出花。huáng jīn hé lĭ shèng hóng xuĕ,chóng jié xiāng luó sì chū huā。

一一傍边书敕字,中官送与大臣家。yī yī bàng biān shū chì zì,zhōng guān sòng yŭ dà chén jiā。

未明东上阁门开,排仗声从后殿来。wèi míng dōng shàng gé mén kāi,pái zhàng shēng cóng hòu diàn lái。

阿监两边相对立,遥闻索马一时回。[ā,ē,a,á,à] jiān liăng biān xiāng duì lì,yáo wén suŏ mă yī shí huí。

宫人早起笑相呼,不识阶前扫地夫。gōng rén zăo qĭ xiào xiāng hū,bù shí jiē qián săo dì fū。

乞与金钱争借问,外头还似此间无。qĭ yŭ jīn qián zhēng jiè wèn,wài tóu huán sì cĭ jiān wú。

小随阿姊学吹笙,见好君王赐与名。xiăo suí [ā,ē,a,á,à] zĭ xué chuī shēng,jiàn hăo jūn wáng cì yŭ míng。

夜拂玉床朝把镜,黄金殿外不教行。yè fú yù chuáng zhāo bă jìng,huáng jīn diàn wài bù jiāo háng。

日高殿里有香烟,万岁声长动九天。rì gāo diàn lĭ yŏu xiāng yān,wàn suì shēng cháng dòng jiŭ tiān。

妃子院中初降诞,内人争乞洗儿钱。fēi zĭ yuàn zhōng chū [jiàng,xiáng] dàn,nèi rén zhēng qĭ xĭ ér qián。

宫花不共外花同,正月长生一半红。gōng huā bù gòng wài huā tóng,zhēng yuè cháng shēng yī bàn hóng。

供御樱桃看守别,直无鸦鹊到园中。gòng yù yīng táo kàn shŏu bié,zhí wú yā què dào yuán zhōng。

殿前铺设两边楼,寒食宫人步打球。diàn qián [pū,pù] shè liăng biān lóu,hán shí gōng rén bù [dă,dá] qiú。

一半走来争跪拜,上棚先谢得头筹。yī bàn zŏu lái zhēng guì bài,shàng péng xiān xiè dé tóu chóu。

太仪前日暖房来,嘱向朝阳乞药栽。tài yí qián rì nuăn fáng lái,zhŭ xiàng zhāo yáng qĭ yào zāi。

敕赐一窠红踯躅,谢恩未了奏花开。chì cì yī kē hóng zhí zhú,xiè ēn wèi le zòu huā kāi。

御前新赐紫罗襦,步步金阶上软舆。yù qián xīn cì zĭ luó rú,bù bù jīn jiē shàng ruăn yú。

宫局总来为喜乐,院中新拜内尚书。gōng jú zŏng lái wèi xĭ lè,yuàn zhōng xīn bài nèi shàng shū。

鹦鹉谁教转舌关,内人手里养来奸。yīng wŭ shuí jiāo zhuăn shé guān,nèi rén shŏu lĭ yăng lái jiān。

语多更觉承恩泽,数对君王忆陇山。yŭ duō gēng jué chéng ēn zé,shŭ duì jūn wáng yì lŏng shān。

分朋闲坐赌樱桃,收却投壶玉腕劳。fēn péng xián zuò dŭ yīng táo,shōu què tóu hú yù wàn láo。

各把沈香双陆子,局中斗累阿谁高。gè bă shĕn xiāng shuāng lù zĭ,jú zhōng dòu [lĕi,lèi,léi] [ā,ē,a,á,à] shuí gāo。

禁寺红楼内里通,笙歌引驾夹城东。jìn sì hóng lóu nèi lĭ tōng,shēng gē yĭn jià jiā chéng dōng。

裹头宫监堂前立,手把牙鞘竹弹弓。guŏ tóu gōng jiān táng qián lì,shŏu bă yá [qiào,shāo] zhú dàn gōng。

春风院院落花堆,金锁生衣掣不开。chūn fēng yuàn yuàn luò huā duī,jīn suŏ shēng yī chè bù kāi。

更筑歌台起妆殿,明朝先进画图来。gēng zhù gē tái qĭ zhuāng diàn,míng zhāo xiān jìn huà tú lái。

舞来汗湿罗衣彻,楼上人扶下玉梯。wŭ lái hàn shī luó yī chè,lóu shàng rén fú xià yù tī。

归到院中重洗面,金花盆里泼银泥。guī dào yuàn zhōng chóng xĭ miàn,jīn huā pén lĭ pō yín ní。

宿妆残粉未明天,总立昭阳花树边。xiù zhuāng cán fĕn wèi míng tiān,zŏng lì zhāo yáng huā shù biān。

寒食内人长白打,库中先散与金钱。hán shí nèi rén cháng bái [dă,dá],kù zhōng xiān sàn yŭ jīn qián。

众中偏得君王笑,偷把金箱笔砚开。zhòng zhōng piān dé jūn wáng xiào,tōu bă jīn xiāng bĭ yàn kāi。

书破红蛮隔子上,旋推当直美人来。shū pò hóng mán gé zĭ shàng,xuán tuī dāng zhí mĕi rén lái。

教遍宫娥唱遍词,暗中头白没人知。jiāo biàn gōng é chàng biàn cí,àn zhōng tóu bái mò rén zhī。

楼中日日歌声好,不问从初学阿谁。lóu zhōng rì rì gē shēng hăo,bù wèn cóng chū xué [ā,ē,a,á,à] shuí。

青楼小妇砑裙长,总被抄名入教坊。qīng lóu xiăo fù yà qún cháng,zŏng bèi chāo míng rù jiāo [fāng,fáng]。

春设殿前多队舞,朋头各自请衣裳。chūn shè diàn qián duō duì wŭ,péng tóu gè zì qĭng yī [shang,cháng]。

水中芹叶土中花,拾得还将避众家。shuĭ zhōng qín yè tŭ zhōng huā,shí dé huán jiāng bì zhòng jiā。

总待别人般数尽,袖中拈出郁金芽。zŏng dài bié rén bān shŭ jìn,xiù zhōng [niān,niăn] chū yù jīn [yá,dí]。

玉箫改调筝移柱,催换红罗绣舞筵。yù xiāo găi diào zhēng yí zhù,cuī huàn hóng luó xiù wŭ yán。

未戴柘枝花帽子,两行宫监在帘前。wèi dài zhè zhī huā mào zĭ,liăng háng gōng jiān zài lián qián。

窗窗户户院相当,总有珠帘玳瑁床。chuāng chuāng hù hù yuàn xiāng dāng,zŏng yŏu zhū lián dài [mào,mèi] chuáng。

虽道君王不来宿,帐中长是炷牙香。suī dào jūn wáng bù lái xiù,zhàng zhōng cháng shì zhù yá xiāng。

雨入珠帘满殿凉,避风新出玉盆汤。yŭ rù zhū lián măn diàn liáng,bì fēng xīn chū yù pén tāng。

内人恐要秋衣着,不住熏笼换好香。nèi rén kŏng yào qiū yī zhe,bù zhù xūn lŏng huàn hăo xiāng。

金吾除夜进傩名,画袴朱衣四队行。jīn wú chú yè jìn nuó míng,huà kù zhū yī sì duì háng。

院院烧灯如白日,沈香火底坐吹笙。yuàn yuàn shāo dēng rú bái rì,shĕn xiāng huŏ dĭ zuò chuī shēng。

树头树底觅残红,一片西飞一片东。shù tóu shù dĭ mì cán hóng,yī piàn xī fēi yī piàn dōng。

自是桃花贪结子,错教人恨五更风。zì shì táo huā tān jié zĭ,cuò jiāo rén hèn wŭ gēng fēng。

金殿当头紫阁重,仙人掌上玉芙蓉。jīn diàn dāng tóu zĭ gé chóng,xiān rén zhăng shàng yù fú róng。

太平天子朝迎日,五色云车驾六龙。tài píng tiān zĭ zhāo yíng rì,wŭ sè yún chē jià liù lóng。

鸳鸯瓦上瞥然声,昼寝宫娥梦里惊。yuān yāng wă shàng piē rán shēng,zhòu qĭn gōng é mèng lĭ jīng。

元是我王金弹子,海棠花下打流莺。yuán shì wŏ wáng jīn dàn zĭ,hăi táng huā xià [dă,dá] liú yīng。

忽地金舆向月陂,内人接著便相随。hū dì jīn yú xiàng yuè [pō,bēi,pí],nèi rén jiē zhù biàn xiāng suí。

却回龙武军前过,当处教开卧鸭池。què huí lóng wŭ jūn qián guò,dāng chù jiāo kāi wò yā chí。

画作天河刻作牛,玉梭金镊采桥头。huà zuò tiān hé [kè,kē] zuò niú,yù suō jīn niè căi qiáo tóu。

每年宫里穿针夜,敕赐诸亲乞巧楼。mĕi nián gōng lĭ chuān zhēn yè,chì cì zhū qīn qĭ qiăo lóu。

春来睡困不梳头,懒逐君王苑北游。chūn lái shuì kùn bù shū tóu,lăn zhú jūn wáng yuàn bĕi yóu。

暂向玉花阶上坐,簸钱赢得两三筹。zàn xiàng yù huā jiē shàng zuò,[bò,bŏ] qián yíng dé liăng sān chóu。

步行送入长门里,不许来辞旧院花。bù háng sòng rù cháng mén lĭ,bù xŭ lái cí jiù yuàn huā。

只恐他时身到此,乞恩求赦放还家。zhĭ kŏng tā shí shēn dào cĭ,qĭ ēn qiú shè fàng huán jiā。

缣罗不著索轻容,对面教人染退红。jiān luó bù zhù suŏ qīng róng,duì miàn jiāo rén răn tuì hóng。

衫子成来一遍出,明朝半片在园中。shān zĭ chéng lái yī biàn chū,míng zhāo bàn piàn zài yuán zhōng。

弹棋玉指两参差,背局临虚斗著危。dàn qí yù zhĭ liăng [cān,cēn,shēn] [chā,chà,chāi,cī],bèi jú lín xū dòu zhù wēi。

先打角头红子落,上三金字半边垂。xiān [dă,dá] jiăo tóu hóng zĭ luò,shàng sān jīn zì bàn biān chuí。

后宫宫女无多少,尽向园中笑一团。hòu gōng gōng nǚ wú duō shào,jìn xiàng yuán zhōng xiào yī tuán。

舞蝶落花相觅著,春风共语亦应难。wŭ dié luò huā xiāng mì zhù,chūn fēng gòng yŭ yì yīng nán。

宛转黄金白柄长,青荷叶子画鸳鸯。[wăn,yuān] zhuăn huáng jīn bái bĭng cháng,qīng hé yè zĭ huà yuān yāng。

把来不是呈新样,欲进微风到御床。bă lái bù shì chéng xīn yàng,yù jìn wēi fēng dào yù chuáng。

供御香方加减频,水沈山麝每回新。gòng yù xiāng fāng jiā jiăn pín,shuĭ shĕn shān shè mĕi huí xīn。

内中不许相传出,已被医家写与人。nèi zhōng bù xŭ xiāng [chuán,zhuàn] chū,yĭ bèi yī jiā xiĕ yŭ rén。

药童食后送云浆,高殿无风扇少凉。yào tóng shí hòu sòng yún [jiāng,jiàng],gāo diàn wú fēng shàn shào liáng。

每到日中重掠鬓,衩衣骑马绕宫廊。mĕi dào rì zhōng chóng [lüè,lüĕ] bìn,[chà,chă] yī qí mă rào gōng láng。

赏析

作品赏析

【注释】:树头树底觅残红,一片西飞一片东。自是桃花贪结子,错教人恨五更风。  王建《宫词》共百首,描写宫女生活,素材据说得自一位作内侍的宗人王守澄。但它也并非全属纪实性质,《石洲诗话》说:“其词之妙,则自在委曲深挚中别有顿挫,如仅以就事直写观之,浅矣。”颇中肯綮。这首诗是其中较有代表性的、脍炙人口的一首。  诗一开始就展开具体形象的画面:宫中,一个暮春的清晨,宫女徘徊于桃树下,看看“树头”,花朵越来越稀;“树底”则满地“残红”。这景象使她们感到惆怅,于是一片一片拾掇起狼藉的花瓣,一边拾,一边怨,怨东风的薄情,叹桃花的薄命……。在古典诗歌中,伤春惜花,常与年华逝去,或受到摧残联系在一起的。如“洛阳女儿好颜色,坐见落花长叹息。今年花落颜色改,明年花开复谁在?”(刘希夷《代悲白头翁》)宫人的惜花恨风,只是自觉不自觉地移情于物罢了,也隐含着对自身薄命的嗟伤。  诗上下联间有一个转折。从“觅残红”突然想到“桃花贪结子”,意境进了一层。《诗经·周南·桃夭》云:“桃之夭夭,有蕡其实。之子于归,宜其家室”,用桃花结子来暗示女子出嫁,此诗“桃花贪结子”一样具强烈的暗示性。桃花结子是自然的、合理的,人也一样。然而封建时代的宫女,连开花结子的桃花都不如,写“桃花贪结子”,就深深暗示出宫女难言的隐衷和痛苦。  到这里,读者会感到宫女惜花的心情渐渐消逝,代之以另一种情绪,这就是羡花、乃至妒花了。从惜花恨风到羡花妒花,是诗情的转折,也就是“在委曲深 挚中别有顿挫”(《石洲诗话》)。这一顿挫,使诗情发生跳跃,意境为之深化。如果说仅仅从惜花恨风,读者还难以分辨宫女之怨与洛阳女儿之怨的不同;那么,这羡花妒花的情绪,就把二者完全区别开来,写出了人物感情的个性,赋与形象以深度与厚度了。同时,这一转折又合乎生活逻辑,过渡自然:桃花被五更风吹散、吹落,引起宫女们的怜惜和怨恨,她们把桃花比为自己,同有一种沦落之感;但桃花凋谢了会结出甘美的果实来,这又自然勾起宫女的羡艳、妒嫉了。但诗人的运笔不这样直截表达,却说是桃花因“贪”结子而自愿凋谢,花谢并非“五更风”扫落之过。措词委婉,突出了桃花有结子的自由,也就是突出了宫女命运的大可怨恨。此诗就生动形象地通过宫女的思想活动的景物化,深刻揭露了封建制度反人道的现实。  王建《宫词》以白描见长,语言平易清新。此诗近于口语,并适当运用重叠修辞,念来琅琅上口,具有民歌风调。尤其因为在明快中见委曲,于流利中寓顿挫,便成为宫词中百里挑一的佳作。  (周啸天)教遍宫娥唱遍词〔1〕,暗中头白没人知。楼中日日歌声好,不问从初学阿谁〔2〕。 【注释】 〔1〕宫娥:宫女。 〔2〕阿谁:南方方言,意同“哪一个”。 【简析】这是表现宫中一个年老乐师内心的伤悲。她教遍了宫中所有女子,也教唱遍了所有的宫词 。自己的年华也就在这过程中消逝了。面对正处得意之时年轻宫女,她不由感叹万端。结尾这一联的发问,既是对宫中乐师的同情,同时,也慨括了人世间师生之间的关系,表达一种为他人作嫁衣者的内心痛苦。这一主题则超出诗歌题材的范围。

诗人简介

王建(约767年—约830年):字仲初,生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。其著作,《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等皆作10卷,《崇文总目》作2卷。► 480篇诗文

诗文推荐

直上觑,直下觑。

七佛已前,闲家泼具。

少室铁牛,黄梅石女。

礼自已佛,烧自已香。

容颜甚奇妙,光明照十方。

丛林圣制,有解有结。

透脱重关,红炉点雪。

喝散白云,穿开碧落。

须弥灯王,无处摸索。

当年四月初八,老胡旧病再发。

云门遇水脱鞵,且莫随佗孟八。

九龙吐水沫金躯,七步周行总不如。

稽首归依乾屎橛,胡须更撞赤须胡。

劄住智者颊舌,剖出达磨骨髓。

长剑倚天,寒光焰焰。

逼人上树拔却梯,推人入井覆却桶。

江湖用此恶心肠,谁云契义金兰重。

怪语颠言,开眼说梦。

你面黄,我面黑。

是马是驴,各随业力。

蓦劄相牵入草窠,鼻头香臭不争多。

你有一丈还你一丈,你有一尺还你一尺。

若只咬定不肯囘头,白日青天霹雳。

千五百人善知识,不念吾宗正岑寂。

五峰趯倒浪翻空,大地山河俱失色。

金风体露,叶落归根,只堪惆怅不堪陈。

青山白云,红尘闹市,见成公案,理当即行。

为什么不知有,公验分明。

事有万殊,法无异说。

寒但言寒,热但言热。

一日日,一时时,口如鼻,眼似眉。

左搓芒绳缚鬼子,倒将蒿箭射须弥。

雪山六载自欺瞒,耿耿明星碧汉间。

开眼更无回避处,普天匝地黑漫漫。

古今日月,古今星辰。

若教频下泪,沧海也须乾。

宗通说通,抹过西东。

无两舌头,有双箭锋。

因甚如此,闽蜀同风。

七佛已前只与麽,七佛之后亦复然。

片云生晚谷,孤鹤下辽天。

禁足护生,西在此土。

尽是死门,终非活路。

披牯牛皮,辊瞎驴队。

带水拖泥,东倒西{左犭右屯}。

黄梅七百无人会。

好供养,好修行。

拂袖便去,也不多争。

大方无外,大圆无内。

是凡是圣,同此安居。

淈淈{左氵右盾}{左氵右盾},瞒瞒盰盰,富不足而乐有余,是马何曾唤作驴。